Wednesday, May 15, 2024

Nhân Quyền

The Vietnamese Newspaper

“Gõ cửa từng nhà” để truyền thông điệp về virus đến mọi người tại các vùng ‘điểm nóng’

Các nhân viên y tế cộng đồng của tiểu bang Victoria đã đi đến những con đường của các khu vực “điểm nóng” vào Thứ Tư, để cố gắng giúp vượt qua những “rào cản” trong việc giao tiếp, với một số cộng đồng.

Mang theo những “hướng dẫn” cơ bản về việc kiểm soát Coronavirus, các nhân viên (đi theo từng cặp) được trang bị mật mã QR, khi được “quét” (scan), đưa thông tin y tế công cộng được dịch sang hơn 50 ngôn ngữ khác nhau, đại diện của Bộ Y tế Victoria để tập trung vào các cộng đồng đa văn hóa .
Sau 20 trường hợp nhiễm bệnh mới được công bố vào Thứ Tư, Giám đốc Y tế Victoria, Brett Sutton đã lặp lại thông điệp rằng, các cuộc tụ họp lớn, thường là của các gia đình, chịu trách nhiệm lớn nhất cho sự gia tăng của tiểu bang trong các trường hợp COVID-19 trong hai tuần qua.
Hai mươi “cặp” nhân viên y tế công cộng đã xuống các con đường trong khu vực Hội đồng thành phố Brimbank ở phía tây bắc Melbourne vào Thứ Tư, một trong sáu khu vực địa phương được chính quyền tiểu bang Victoria xác định là “điểm nóng” Coronavirus.
Các nhân viên với “mục tiêu” gõ cửa 4,000 nhà ở Keilor Downs, nơi mà ổ dịch gia đình COVID-19 tăng thêm 3, nâng tổng số 15 trường hợp trên ít nhất 8 hộ gia đình vào Thứ Tư.
Một trong những trường hợp mới là một học sinh tại trường trung học Keilor Downs, khiến tất cả học sinh, gia đình và nhân viên trường này tham dự một trung tâm kiểm tra được thành lập đặc biệt tại Melbourne Showgrounds.
Bác sĩ Joey Nguyễn, một trong những nhân viên y tế cộng đồng, đã gọi việc gõ cửa này là “bài tập lớn”.
“Tôi nghĩ rằng việc giao tiếp mặt-đối-mặt với mọi người, thực sự tạo sự khác biệt so với những cách khác mà chúng tôi tiếp cận với họ, như thông qua trang mạng hoặc phương tiện truyền thông xã hội”, Bác sĩ Joey Nguyễn nói.

“Chính phủ hy vọng sẽ trở nên quen thuộc với 1 triệu cư dân của sáu ‘điểm nóng’ ở Melbourne”.
“Chúng tôi cần đảm bảo rằng chúng tôi đến được với mọi người tại cửa nhà của họ. Đó là về cuộc trò chuyện với cộng đồng”.
Những người đến “gõ cửa” là, những nhân viên y tế của Bộ Y tế, những người tham gia chương trình Work for Victoria (tái sử dụng những người mất việc do đại dịch) và những nhân viên y tế như Bác sĩ Nguyễn, những bác sĩ nhi khoa tại Bệnh viện Hoàng gia Trẻ em.
Các “ưu tiên” tiếp theo của đội ngũ này sau Hội đồng thành phố Brimbank, sẽ là West Sunshine và Albanvale, nơi một trường tiểu học đã đóng cửa vào thứ Hai vì hai giáo viên và một học sinh có kết quả dương tính với Coronavirus.
“Đội quân” này sẽ mở rộng khắp các khu vực “điểm nóng” khác như Hume, Casey, Moreland, Cardinia và Darebin trong những ngày tới, theo Thủ hiến Victoria, Daniel Andrews.
Khi được hỏi liệu chính phủ có nên tham gia với các nhóm đa văn hóa trước đó hay không, Giáo sư Sutton nói rằng đó là một trọng tâm từ khi bắt đầu đại dịch nhưng là một “quá trình phức tạp”.
“Đó không phải là một trường hợp đơn giản, và các tài liệu chiến dịch và biểu ngữ để tiếp cận cộng đồng”, ông nói.
“Bạn cần các nhà lãnh đạo cộng đồng, các nhà vô địch trong cộng đồng và tất cả các phương thức có sẵn để bạn thử và nhận thông điệp”.
Giáo sư Sutton nói thêm rằng, nhiều người sử dụng phương tiện truyền thông xã hội từ quốc gia nguồn gốc hoặc bạn bè của họ làm nguồn thông tin chính.
”Một số rất nhiều trong số đó nói với họ rằng đó là tất cả các tin nhắn ‘rác’ từ chính phủ”, ông nói.

“Đó không phải là một nhiệm vụ dễ dàng”.
Giáo sư Allen Cheng, một nhà dịch tễ học và bác sĩ về bệnh truyền nhiễm của Alfred Health ở Melbourne, cho biết khó khăn là khoảng 190 ngôn ngữ được nói ở Victoria nhưng tin nhắn y tế công cộng chỉ được dịch sang khoảng 50.
Giáo sư Cheng cảnh báo, một số cộng đồng dân tộc thiểu số nhỏ bé có thể do đó “rơi vào các vết nứt”.
”Một vài công việc thực sự khó khăn vì thông tin luôn thay đổi và vì vậy mỗi lần họ thay đổi một thứ gì đó họ phải đi và thay đổi nó thêm 50 lần nữa”, ông nói.
”Hiểu biết những gì chúng ta biết bây giờ, vâng, họ có thể đã làm nhiều hơn một chút để cố gắng và ‘thu hút’ những cộng đồng đó tốt hơn một chút”.
“Nhưng chúng ta cũng phải nhớ rằng,  tất cả những điều này đã xảy ra rất nhanh, thường thì việc tham gia cộng đồng này được thực hiện trong nhiều tháng hoặc nhiều năm”.
“Điều gì đang xảy ra là có những cộng đồng nhỏ tương đối khó trong việc giao tiếp, họ có thể không nói tiếng Anh hoặc làm việc, và không muốn xét nghiệm hoặc họ không có xe hơi nên không thể đến phòng khám”.
“Có hàng triệu lý do tại sao điều đó có thể gây khó khăn cho họ”. (NQ)