PHONG TỎA 6.0 Gia hạn–Cùng nhau Cười, Đọc & Nghe Thơ và Truyện ngắn
Mùa Xuân Như Ý sưu tầm
Victoria, Tiểu bang đông dân thứ hai của Úc, đang vào đợt Phong tỏa Covid-19 lần thứ 6.0 Gia hạn. Lệnh phong tỏa này bắt buộc gần 7 triệu dân của Victoria phải ở nhà, ngoại trừ 5 lý do, trong bối cảnh giới chức nỗ lực khống chế một ổ dịch Delta lây lan nhanh.
Hãy để Mùa Xuân Như Ý giúp các bạn giải trí trong lúc ‘bị nhốt’ ở nhà bằng cách –Cùng nhau Cười, Đọc & Nghe Thơ và Truyện ngắn.
***********
–Cùng cười với nhau
HÔN EM NGÀN CÁI
Ở vào cái thuở mà toàn thế giới cũng như Việt Nam chưa có covid 19 xảy ra, một anh Việt kiều được nghỉ phép 2 tuần, từ Hoa kỳ mua vé về thăm Quê hương một chuyến cho đỡ nhớ. Một anh bạn trai nọ cũng nhân dịp này gởi theo một lá thư cho người yêu của mình. Thôi thì bao là thương yêu nhung nhớ, bao là vuốt ve âu yếm mặn nồng… nó tuông trào ra tràn đầy, tưởng như ướt đẵm cả lá thư. Cuối thư, hắn cũng không quên tha thiết:
– Anh hôn em ngàn cái”.
Hai tuần sau, anh Việt kiều trở về Hoa Kỳ, trao lại lá thư tình cho bạn. Mừng rỡ, hắn bóc thư xem ngay. Trong thư chỉ võn vẹn mấy chữ như thế này:
– Cám ơn anh, em đã nhận đủ ngàn cái hôn của anh gởi rồi ạ. Mong anh vui”
***********
AI HƠN AI
Vào một chiều chủ nhật, có mấy ông bạn sồn sồn nhàn rỗi, ngồi nhậu nhẹt với nhau rất rôm rả. Rượu vào lời ra, truyên trò gì mà lắm thế hở các bác? Mãi sau, một bác bỗng buột miệng khen rằng:
-Tôi vừa mua một cái đồng hồ Thụy sĩ. Khi nào cần xem giờ, tôi mới lấy ra xem. Xem xong. Tôi lại lấy khăn lau chùi sạch sẽ, gọn gàng bỏ nó vào trong túi áo chemise, khỏi phải bị trầy sướt ,cả sợi giây đeo cùng cái móc khóa cũng được sắp xếp ngay ngắn khỏi bị trầy da, nhăn nheo hư hỏng. Bảo đảm các bác, cái đông hồ đó xài suốt đời tôi, bao giờ hư hỏng?
-Này bác, tôi cũng vừa mua xong một cái quần tây mới toanh, cất nó ở nhà. Khi nào có tiệc tùng hay giỗ tết, mặc quần đùi, tôi gói ghém cẩn thận, vắt nó lên vai, đến tận nơi, mới đem ra mặc vào, xong, tôi lại cởi nó ra, bọc kỹ lai, đem về nhà cất kỹ nó vào va li thơm phức mùi long não rồi khóa chặt lai. Hỏi các bác xem, tôi xài biết giờ nào hư và rách được chứ?
-Ô kìa, tôi có một cái dù mua cũng không lâu. Kỹ lưỡng bọc nó vào bao ny lông cất kỹ vào góc tủ, Trời mưa thật lớn, tôi không bao giờ đem nó ra dùng. Hôm nào đi đâu mà trời có lỡ cơn mưa nhỏ lát lát vài ba hạt, tôi mới xòe nó ra dùng tạm, cơn mưa mau tạnh, tôi lật đât đem về lau chùi thật khô ráo, bỏ lại vào bao ny long, cất vào góc tủ thường lệ, thử hỏi thời gian bao lâu nữa cái dù đó mới hư các bác?
-Ô là là, Tôi cũng vừa xắm xong một cái dù mới có bao bì đầy đủ, ở một siêu thị lớn. Trời mưa đã đành. Trời nóng vừa ấm áp, tôi không dùng đến. Hôm nào mà Trời lên đến từ 22, 23 độ trở lên, tôi mới lấy ra xài. Tôi đem quạt, nhẹ nhàng xòe ra khỏi sợ gãy, kẹp chặt giữa những ngón tay, tựa tay thật chặt trên bàn, giữ nó đứng yên một chỗ, tôi gật đầu qua, gật đầu lại cho chừng nào nó mát mới thôi. Xong tôi lại xếp nó gọn ghẽ vào bao bì, cất kỹ vào chỗ cũ, thử hỏi, sức mấy mà nó hư?
Thưa quý vị, ai là kẻ “trùm sò” hơn?
NGƯỜI TA THƯỜNG NÓI
*Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ !
***********
–Đọc & Nghe Thơ
Hờ Hững
Thơ: Tế Hanh
Anh tưởng chỉ cần trông thấy thôi,
Là em hiểu rõ lòng anh rồi.
Mối tình chan chứa trong đôi mắt,
Anh biết làm sao nói những lời.
Không có khi nào gặp gỡ em,
Mà anh giữ được vẻ điềm nhiên:
Dáng anh bẽn lẽn, lời anh ngượng;
Em thử đôi lần nhớ lại xem.
Anh tưởng là em đã biết rồi,
Những câu trò chuyện, giọng đùa chơi,
Những thư thăm hỏi, lời vơ vẩn,
Những sách anh đưa nói chuyện đời,
Những bữa trời mưa, những buổi chiều,
Lòng nghe rưng rức nỗi đìu hiu,
Những khi trăng sáng, khi hơi gió
Nhẹ thôi vào lòng cơn mến yêu.
Và những đêm khuya giấc mộng đào,
Mơ màng trên gối gặp chiêm bao,
Anh yêu, anh nhớ, anh thầm trách:
Em chẳng lần nào cảm động sao?
Sao em hờ hững thế cho đành,
Duyên mới cùng người hất hủi anh.
Tội nghiệp cho đời anh biết mấy!
Trăm năm chưa chắc vết thương lành.
***********
–Nghe Truyện ngắn
CHIẾC PHONG LINH
Truyện Ngắn: Trần Mộng Tú (Hoa Kỳ)
***********