Friday, November 22, 2024

Nhân Quyền

The Vietnamese Newspaper

Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 05/04/2021

NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH

“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: tkvu42@yahoo.com.au
Mob: 0468 567 836

************************

Good Friday Easter Sáng Chói

Good Friday sống cùng Thiên Chúa

Ngài chuyển sinh tái thế nhân gian

Niềm vui nhân loại bàng hoàng

Tin vào Thiên Chúa vinh quang đời đời

Sớm rửa tội mở lời sám hối

Vững lòng tin Thiên Chúa truyền tin

Sống trong bác ái bình yên

Phước lành trải khắp con Chiên tín đồ

Good Friday Easter sáng chói

Ánh hào quang Thiên Chúa muôn đời

Tiếng Chuông vang vọng lòng người

A Men hưởng phước Chúa Trời thương yêu.

Nguyên Khang

02/04/21

************************

Ban tổ chức, Mạnh Thường Quân, các Nghệ sĩ nhận hoa cám ơn của ban tổ chức.

Nhịp Sống Tình Người

Tối Chủ Nhật lời ca tiếng nhạc

Quyện dòng thơ đờn sáo du dương

Dìu em lạc bước Nghê thường

Trên sàn khiêu vũ tình trường thiên nhai

Đêm thơ nhạc khoe tài nghệ sĩ

Tìm sân chơi thỏa chí cùng vui

Cùng vui Nhịp Sống Tình Người

Sân chơi náo nhiệt tiếng cười khoan dung.

Nguyên Khang

Chủ Nhật 28/03/21

************************

Buồn Trong Nỗi Nhớ

Có những đêm dài

Buồn trong nỗi nhớ

Có nhiều đêm thâu

Thao thức thở than

Có bao tâm sự

Chất đầy thương nhớ

Nhớ thương thương nhớ

Bao giờ cho vơi…

Trịnh Ngọc Thu

31/03/21

************************

Chia đều này nhé mù sương

Vòng vèo từng sợi mây trời

Vẽ chi đậm nhạt ngôn lời đong đưa

Em ngồi vẫy tóc nắng mưa

Sầu hai giếng mắt dây dưa những gì

Hay là mộng mị li ti

Bồng bềnh biển gió trôi về ngàn phương.

*

Chia đều này nhé mù sương

Trùng trùng bụi nắng vẽ đường về đâu

Tâm người dựng mấy biển dâu

Tiếng rưng rức tiếng mưa ngâu mịt mờ

Hốt nhiên thấy rất tình cờ

Máu tim sẽ cạn một giờ quanh đây.

*

Chia đều này núi này mây

Trang thơ đầy gió chia ngày mong manh

Ngồi đây mình lại dỗ dành

Chia nhau sợi khói tan nhanh hiên nhà

Góc tình tim bấc xót xa

Tấm thân ngũ uẩn trôi là đà trôi.

Lý Thừa Nghiệp

************************

VỊNH CÂY THÔNG

(Nguyễn Công Trứ)

Ngồi buồn mà trách ông xanh

Khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười.

Kiếp sau xin chớ làm người

Làm cây thông đứng giữa trời mà reo.

Giữa trời vách đá cheo leo

Ai mà chịu rét thời trèo với thông.

Cm thông mt lòng

(chia sẻ cùng nữ sĩ TNT)

Chuyện không nên nhớ, sao mà cứ nhớ?

Chuyện chẳng nên quên, sao lại hay quên!

Bạn bè khuyên nhủ liền liền

Sao luôn từ khước bạn hiền là sao?

Lời hay ý đẹp vun vào

Sao không ghi nhận tình trao thân tình

Những lời xấu nói linh tinh

Sao mà cứ dính bẩn mình hại thân?

Giàu nghèo, tốt xấu khó phân

Sầu bi chẳng giúp một phân lợi mình

Ôm thương đau tự hại mình

Mong rằng sớm tỉnh tự mình đứng lên

Vững vàng Thông đứng giữa Thiên

Gió to, bão lớn vẫn reo tiếng cười

“Là cây Thông đứng giữa trời”

Hiên ngang mà sống giữa đời đau thương

Chấp chi giông tố mười phương!..

TTT

************************

CHẠM TUỔI 50

Ta bây giờ gần chạm tuổi 50

Tâm đủ tĩnh nhìn dòng đời xuôi ngược

Chẳng màng chi những tranh giành mất được

Lòng yên bình lắng đọng như biển sâu

Bởi đã qua bao năm tháng bể dâu

Có thành công và ít nhiều thất bại

Bao ngọt bùi đắng cay từng nếm trải

Đều kinh qua những tốt xấu ở đời

Ta bây giờ trước ngưỡng tuổi 50

Ngồi ngẫm lại những buồn vui sướng khổ

Bao thiện ác – thiệt hơn đều thấu tỏ

Giờ buông lòng sống tự tại bình yên

Năm mươi tuổi mặn mòi của trung niên

Ta nhẫn nại điềm nhiên cùng năm tháng

Giữ tâm hồn nhẹ nhàng như buổi sáng

Và nồng nàn như rượu ủ lâu năm

Năm mươi tuổi dịu dàng như ánh trăng

Sáng vằng vặc tôi rèn qua nắng gió

Tràn sức sống dẻo dai như ngọn cỏ

Càng bão giông càng xanh mướt rạng ngời

Năm mươi tuổi vẫn đằm thắm nụ cười

Và luôn khiến người mình thương mê mải..!

Đồng Ánh Liễu

************************

Chợ Quê

Chợ quê Tiếng gà gáy sáng tinh mơ

Mặt trời còn ngủ đường mờ mờ sương

Gánh hàng kẻo kẹt trên đường

Tiếng người Chào hỏi tình thương láng giềng

Cuộc sống cơm áo gạo tiền

Dân quê chất phát giữ riêng chân tình

Chợ quê chẳng bán linh đình

Thịt đem đến chợ tự mình chăn nuôi

Bông hoa đủ loại rất vui

Trái cây, rau củ đậm mùi hương thơm

Chợ quê nhóm mỗi sáng hôm

Mặt trời thức giấc, người gom dẹp về

Chợ quê nhóm ở bên lề

Nhưng luôn đầy đủ các xề bánh ngon

Trái cây tươi mới ngọt dòn

Bán, mua, tình nghĩa bà con xóm giềng

Kim Thoa

************************

DIỄM SẮC…

ĐỜI bao Diễm Sắc dịu dàng ơi!

NGỠ tưởng thừa ưa nét tuyệt vời

MỘNG lỡ vươn mầm ngơ ngẩn tới

MƠ đành hé nhụy phũ phàng lơi

MỜ mê lạc bến buông tầm với

TĨNH tại xuôi thuyền lướt đỉnh vơi

GIÁC hữu vô thường lang lảng gợi

SAY CHOÀNG NGẬT NGƯỠNG MẢNH HỒN TƠI

Supa Long 1/4/14

************************

Mơ một ngày mai

Tháng Tư lại đến

Nhìn về quê hương

Với bao nỗi nhớ

Tràn ngập đau thương…!

Bên hồ thơ mộng

Mơ một ngày mai

Niềm vui sẽ đến

Tinh thần lạc quan…!

Trịnh Ngọc Thu

01/04/21

************************

NẾU MAI MỐT

Nếu mai mốt hết biết hờn biết giận

là Khánh đã thờ ơ với cuộc đời

đâu phí sức để giận người xa lạ

nên suốt đời chỉ giận mỗi anh thôi

Ừ thế đấy

là tính Khánh ngang ngược

ngang từ xưa ngang cho tới bây giờ

bướng như thế mà chàng thương

mới lạ

Rồi dại khờ biến tất cả thành thơ…

ai thay đổi chứ Khánh nào thay đổi

vẫn như xưa

vẫn bướng bỉnh, ngang, lì

Nếu mai mốt anh chịu không nổi nữa

hãy nhẹ nhàng mà cất bước ra đi

chuyện hợp hợp tan tan

đời vẫn thế

có sao đâu ngày tháng vẫn hiền hoà

Dẫu rạn nứt hay tổn thương cũng vậy

rồi sẽ lành

và rồi cũng sẽ qua

NẾU MAI MỐT

mình thành người xa lạ

Khánh sẽ không hờn không giận nữa đâu anh.

Maria Khanh Nguyen

Đêm khuya Thứ Ba 23/03/2021

************************

THẤU HIỂU MỘT VÌ SAO

Anh!

Đã đọc quá nhiều lời thư tình tha thiết

Dành chỉ riêng anh – mãi miết thời gian

Em – lặng yên nép sát góc hoang tàn

Hồn đổ lệ mơn man miền gió hú.

Trong nắng sớm mặt đời hoa ủ rũ

Khóc thương mình ấp ủ một niềm đau

Ngôn từ yêu em hiểu – anh đã trao

Nơi cô gái đưa anh vào – hạnh phúc.

Đứng trước gương soi bóng mình – trần tục

Thấy đàn bà nghi ngút lửa đau thương

Em với tay ngắt một đóa vô thường

Hồn rệu rã muốn tìm nơi nương náu.

Họ đã vì nhau quyện sâu – tình thấu đáo

Ta là ai mà đánh bạo ngang tàng

Ngồi xuống đi nhặt hết những lang thang

Đừng khóc nữa đồ gàn hơi ngốc ạ!

Em ước gì hãy vô tư như đã

Để thấy mình không bé quá trước ai

Chắc tại yêu nên thở vắn than dài

Thôi thì…thương.. thương vậy…

……..cụm từ yêu xin trả.

Mộc Lan

************************

Đe Dọa Của Thời Gian

nhớ lại những phương trình đầy ẩn số

như bụi mù che khuôn mặt đam mê

tờ lịch rơi xuống

nhắc nhở lời đe dọa của thời gian

thính giác bắt đầu phản bội

khi tiếng ngao từ con mèo tam thể không còn nghe rõ

ở cuối khu vườn

là lãnh địa của những con chim trốn gió

thị giác không nhận ra

thời gian đi qua

cũng già như những bạn đã đi xa

níu gọi niềm vui thật nhỏ

vô thường

*

lắc đầu quầy quậy

nhìn bức tranh lặng lẽ

nét hao gầy qua ngón tay cầm cọ

bí mật lắng trong màu mực

giấc mơ mọc lên từ những đóa hoa trên vải

căn phòng tân trang

đời sống đọng lại ở một phút giây

thanh âm thật nhẹ bên tai

mơ hồ

*

ngày trở lạnh mùa đông

nhóm lên chút lửa như một nhắc nhở bận lòng

lá vàng ngủ dưới chân

và giọng cười nhập nhằng của kẻ làm thơ

múa bút đêm khuya

bàn luận chuyện thế gian phải trái

chút nhỏ nhoi trăng tàn níu lại

cơn gió lạnh hiên tối bay sang

những hồi tưởng xa xăm

tiếc nuối

*

lời ru của ai trên nóc chuông và cổ tháp

âm vang như cổ tích đời xưa…

thy an (DSLV)

đầu 2021

************************