Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 30/03/2021
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: tkvu42@yahoo.com.au
Mob: 0468 567 836
************************
Người Bảo Trợ
(Chương Trình Tối 28/03/21)
Nghe Thành Đông nói lời tâm huyết
Bảo trợ cho “nhịp sống tình người”
Phát huy văn nghệ hiện thời
Lưu vong dân Việt xứ người vững tin
Giữ́ nguồn gốc luôn tìm cái mới
Phát tài năng vận đổi thời gian
Dòng âm nhạc mãi huy hoàng
Lời ca nhạc Việt ngày càng tiến nhanh
Để con cháu trưởng thành tiếp nối
Tiếng Việt còn dân Việt trường sinh
Thi ca dòng nhạc chung tình
Vững tồn mãi mãi hòa mình chung vui.
Nguyên Khang
************************
Cám ơn Tôn nữ Diệu Trang
(Người chơi Dương Cầm)
Cám ơn Tôn nữ Diệu Trang
Cơ duyên hội ngộ tình chan chứa tình
Dương Cầm lướt ngón tay xinh
Phím đàn trỗi nhạc đượm tình tha nhân
Đêm thơ nhạc giàu tình thân
Du dương hòa ái nhân thân đượm màu
Tiếng đàn giọng hát quyện nhau
Tâm hồn nhân thế khổ đau vơi dần.
Nguyên Khang
Đêm thơ nhạc 28/03/21
************************
Cảm Tạ Ca Sĩ Nghiêm Lệ
(Vượt qua tình nhà, chan chứa tình người)
Anh mừng Lệ tới chung vui
Lòng Anh xúc động tình người em trao
Lời ca Em cất bay cao
Vượt qua trắc trở tình nhà Em chan
Cảm ơn Em việc Em làm
Khiến Anh cảm mến tình chan chứa tình.
Nguyên Khang
*Lời Nghiêm Lệ: “Dear anh Khang, hôm qua em hát xong, em lo chạy về mau mau nên kg có chào tạm biệt anh. Em hy vọng là anh kg buồn em nha anh”.
************************
PHƯƠNG TÙNG BÁCH
Hương cỏ dại và ngàn phương tùng bách
Mây sớm nay dìu dịu phương này
Lòng đã mãn tựa lòng ong mật
Cầm tay người gầy quá những bờ mây.
*
Khi ngó lại, trùng trùng thiên cổ
Điệu trầm ca nhỏ giọt vàng anh
Ngày đã chạm tận cùng mê lộ
Buổi tang điền giun dế cũng điêu linh.
*
Sương sẽ tan và nắng sẽ rụng
Thì cứ lênh đênh từng chuyến mưa dài
Dòng mực chảy sẽ pha màu huyễn tướng
Người quay về chìm dưới những hàng cây.
*
Chiều trở muộn cuốn đời về phía trước
Nhánh lau già con nước vỗ cầm hơi
Lòng đất trống bỗng thương đời rơm rạ
Tiếng cơm sôi thương tiếng đất đương bồi.
Lý Thừa Nghiệp
************************
Easter! Luận Ngữ
Nghĩ rằng ngày Lễ gọi “Phục Sinh”
Đạo giáo KiTô thuận Thánh Kinh
Lắm thuyết lưu truyền phương Tây ấy
“Easter” là hướng đón bình minh?
“Phục Sinh”! Lấy trứng biểu tượng hình
Sinh từ “trứng nước” loài Điểu sinh
Lại có Thỏ kia mau mắn đẻ
Truyền đi thông điệp tới nhân tình
“Phục Sinh”! Sống lại một xác hình
Sự sống khởi sinh hướng Bình Minh
“Easter”! Có phải mang ý ấy?
Mầm sống vươn lên bởi Xuân tình?
Nghĩa “Tử” quy hồi hướng phương Tây
Hoàng hôn nhất Nhật ở phương này
“Phục Sinh”! Là hướng phương Đông đó
Chào đón Bình Minh! Cánh Nhạn bay!
C.M.N
24 Mar 2016
************************
HOA THANH ĐIỆP –BLUE BUTTERFLY
*
Hoa Thanh Điệp gọi Cánh Tiên,
Tiếng Anh là Bướm Xanh tên rõ ràng.
Cùng họ hoa với Thanh quan,
Sắc hoa xanh nhỏ nhẹ nhàng đối nhau.
*
Trông như cánh bướm khoe màu,
Dáng hình Tiên nữ nhỏ sau cánh mềm.
Hoa rất đẹp… phải nói thêm,
Chạm cây độc tố ngứa liền da tay.
*
Nâng niu găng phải mang ngay,
Ngắm thôi, dẫu có đắm say tránh sờ!
Loại hoa sắc tím mộng mơ,
TGG.
************************
KHÓC-CƯỜI
Ta chôn nỗi buồn sâu thẳm
Vào trong vụn vỡ nụ cười
Bởi đời nhiều khi đen trắng
Khóc cười cũng vậy mà thôi
Ta trao niềm thương chân thực
Nhận chút tình ấy hư hao
Biết là đau trong lồng ngực
Xót xa đổi lấy ngọt ngào
Bắt bản thân mình tử tế
Với người sống tệ với mình
Ngẫm rằng đời là như thế
So gì mấy đoạn điêu linh
Thôi thì người cứ gian dối
Còn ta vắt kiệt chân thành
Mấy vòng trầm luân chìm nổi
Một đời ngắn ngủi mong manh
Cứ kiệt cùng xanh như lá
Nắng mưa dù có héo tàn
Cuối cùng rụng rơi vẫn trả
Cho đời chồi mới mơn man
Vâng ta… Là ta… sẽ thế
Giấu buồn trong nụ cười tươi.
Đồng Ánh Liễu
************************
LOẠN
Ta vừa bày biện trăm năm
Trăm năm hô hoán đã nhầm cuộc chơi
Cuộc chơi cá cược một đời
Một đời đau đớn mắc lời thề xưa.
Thề xưa lúc đó trời mưa
Trời mưa sợ lạnh thề bừa cho xong
Cho xong cái nợ tồng ngồng
Tồng ngồng bị mắng ế chồng vô duyên.
Vô duyên lâu sẽ hóa điên
Hóa điên ỷ thế cậy quyền lộng ngôn
Lộng ngôn rao bán tâm hồn
Tâm hồn lạc lõng dại khôn đâu màng.
Đâu màng nên đã vội vàng
Vội vàng quên sợ lầm than trong đời
Trong đời tan hợp cuộc chơi
Cuộc chơi thua khiến cuộc đời lao đao.
Mộc Lan
************************
Nhớ vợ
Đêm nay ngồi ngắm tấm hình
Kỷ niệm xưa củ chúng mình bên nhau
Giờ anh không biết làm sao
Nhớ em, anh trách trời cao vô tình
Bỗng dưng chia cách chúng mình
Đang vui chung sống, thình lình mất em
Tấm hình anh ngắm, anh xem
Nhưng không ôm được, đem em vào lòng
Cuộc đời anh thấy hư không
Mất em anh bỗng thấy lòng cô đơn
Đêm về bóng tối chập chờn
Nhớ em chỉ biết trách hờn trời cao
Giờ đây mãi mãi mất nhau
Hình em nắm chặt, anh đau cả lòng
Thoa Trần
************************
Nợ đời
Đời là thế! Thế đời là vậy
Nợ cuộc đời đầy rẫy đắng cay
Đời người hỏi sống bao ngày?
Thời gian dài ngắn cũng đầy oan khiên
Vòng sinh tử triền miên ai biết?
Sống khổ đau lão bệnh đều hay
Liệu ai cầm nắm trong tay?
Tiếng chuông báo tử biết ngày ra đi!
Đời là chốn thị phi tranh cướp
Cướp miếng ăn, đoạt tước công danh
Tỵ hiềm tham đôc, lưu manh
Giầu sang, phú qúy đua ganh hơn người
Đời là vậy! Ai ngoài sóng gió?
Món nợ đời mở ngỏ đón ta
Nợ đời sống chốn ta bà
Khổ đau phải gánh, nợ là phải mang!
Trả nợ đời! Đừng màng sóng gió
Mở rộng tâm nở đóa thương yêu
Nợ đời dẫu nợ bao nhiêu!
Đại tình trang trải bấy nhiêu nợ đời.
Nguyên Khang
************************
Tiếng Kêu Yêu Thầm
Em ơi gió thơm phơ phất
Biển xanh trăng tự ngẩn ngơ
Mộng lành tình yêu thứ nhất
Không gian lá biếc đơn sơ
Lòng mơ ước lòng mây lặng
Cảnh thẫn thờ đứng chịu tang
Mãi mãi là bờ cát trắng
Xe chỉ thắm lệ hàng ngàn
Giòng nước những lời huyền bí
Thấy sông trôi gió phũ phàng
Mắt như thuyền truyền tửu nhị
Thi sĩ đã vắng bóng người sang
Em ơi mỗi giờ tình tự
Biển mầu xanh cảnh thẫn thờ
Mộng lành trǎng từ viễn xứ
Tan đi nát ngón tay thơ
Mây lặng toả hương vương giả
Cá bạc bơi lạc giữa gió câm
Một nét mi thân óng ả
Không gian mãi tiếng kêu yêu thầm.
Đặng Quang Dũng
************************