Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 24/10/2020
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
Thu Trắng!..
(Mến tặng Nữ sĩ Thu Tuyết cảm nghĩ về 3 tập thơ Thu Trắng)
Thu Trắng! Nghe mỹ từ trống vắng
Trắng một màu hoang đắng không gian
Lang thang dưới ánh trăng ngàn
Cưu mang một kiếp tình đan sắc màu
Gió đông thổi, Tuyết sầu dâng kín
Trắng một màu chết lịm tình sâu
Lệ trào giọt trắng bể dâu
Bước chân dẫm tuyết càng sâu gót hài
Cảnh trời đất buông hoài Tuyết trắng
Thu còn đây phủ trắng tuyết giăng
Hồn thu gửi cõi cung trăng
Lạnh tanh bóng Nguyệt, chị Hằng giam thân
Có phải chăng? Duyên phần khôn tính
Bước chân đời vô định về đâu?
Mênh mang trong cuộc bể dâu
Trắng như Thu Trắng, Tuyết sầu nhớ xuân.
Nguyên Khang
************************
Cô Vi Tiệt Diệt
Mừng hết lớn tin vui nhật nhật
Dịch cô vi tận diệt tới nơi
Chỉ hai ca nhiễm tuyệt vời
Tử vong không có một người ra đi
Ông Thủ hiến mỉm chi nới lỏng
Cho dân tình thoải mái thong dong
Lái xe thăm viếng lòng vòng
Thăm cha, thăm mẹ, thăm con, bạn bè
Ông nới lỏng dân thương buôn bán
Cho phố phường tấp nập vào ra
Cho dân hội họp múa ca
Cho năng lượng sống hiền hòa hồi sinh.
Nguyên Khang
************************
LŨ KHỐN
Coronavirus, lũ điên,
tấn công tâm cang tỳ phế thận,
sá gì tiếng mưa rấm rức tiếng lấp đất
hàng dãy quan tài,
hề gì, ngủ yên, những nấm mồ thế kỷ
rực sáng tang thương,
rực sáng mặt trời, đổ lệ.
Coronavirus, lũ háo ăn sùi bọt
độc dược, sá gì, người chết ngủ yên.
Coronavirus, lũ ruồi háu đói
ăn sống từng tế bào từng lá phổi.
Coronavirus, lũ khốn,
trái tim nhốn nháo sâu bọ
đâu thể giăng bẫy cả bầu trời
Coronavirus, bầy kiến hung hăng
sẽ bị quét sạch trên mặt đất này
bằng mồi lửa
thiên hạ đều biết thế.
Lý Thừa Nghiệp
(Melbourne, 11/04/2020)
************************
Trăng!
Vẫn muôn thủa trăng ngà tỏa sáng
Vẫn ngàn năm có áng trăng soi
Mênh mang mây nước đầy vơi
Lung linh bóng liễu lả lơi bên hồ
Trăng rạng rỡ ngời ngời giữa tháng
Mặt Nguyệt tròn tỏa sáng trời cao
Lâng lâng sóng nước dạt dào
Tình người nhân thế ngọt ngào trao nhau
Trăng ôm ấp tình sâu nghĩa nặng
Trăng nhớ thương biển mặn sông sâu
Tình trăng cơn sóng bạc đầu
Vết son ân ái dãi dầu ánh trăng
Trăng bàng bạc sáng trăng đầu tháng
Lưỡi liềm trăng như máng trời cao
Nỗi đau thương hận xiết bao
Hỏi người nơi đó trăng nào có hay?
Trăng rầu rĩ đắng cay cô lẻ
Phủ màn đêm mây vẽ xám đen
Khiến tình nhân thế khó quên
Hận yêu, yêu hận trăng mềm buông lơi!
Trăng muôn thủa ngời ngời gương sáng
Trái đất tròn ngày tháng trăng ôm
Trời đêm nhờ ánh trăng thơm
Ban cho đủ nước vĩnh tồn nhân sinh!…
C.M.N
1 Oct 2020 / Rằm 15 tháng 8 AL Canh Tý
************************
MÃI MÃI LÀ BAO LÂU
Người cũng biết và ta đây cũng biết
Bữa tiệc nào rồi cũng sẽ tàn thôi
Đâu có chi mãi mãi ở trên đời
Nên thôi nhé đừng nói lời Vĩnh viễn
Ta chẳng tin lời thề non hẹn biển
Thương suốt đời chẳng bao giờ cách xa
Giữa biển trời lòng người có bao la???
Mãi dành trọn cho ta tình muôn kiếp???
Ta chẳng tin mộng Uyên ương Hồ Điệp
Sợi duyên tình trói buộc được bao lâu
Hay chỉ qua chút sóng gió bể dâu
Câu thệ ước sẽ úa màu phai nhạt
Ta chẳng tin người chờ ta kiếp khác
Lại một đời mình quấn quýt bên nhau
Chia ngọt Bùi – chia cả những khổ đau
Sẽ bền lâu và trọn đời son sắt!
Ai đâu biết ngày mai tình lụi tắt!
Mãi mãi à – có thể một ngày trôi
Hay ai nói mãi mãi là cả đời
Hoặc có thể là muôn đời muôn kiếp
Ta hôm nay vẫn bình tâm bước tiếp
Chẳng tin vào mãi mãi đâu người ơi
Mỗi ngày trôi sống trọn vẹn với đời
Không mong đợi – hay chờ ai hứa hẹn!!
Đồng Ánh Liễu
7/2020
************************
EM LÀ THIẾU PHỤ
Thuở em làm thiếu phụ
Anh còn ở nơi xa
Bạc mình trong sương gió
Anh cười vui thăng hoa.
Thuở em làm thiếu phụ
Gối đầu lên đau thương
Anh nào đâu biết được
Mai sau ta lỡ đường.
Thuở em làm thiếu phụ
Vườn đời thiếu nụ ngoan
Lối dẫn lên địa đàng
Đầy vết loang rêu phủ.
Em bây giờ thiếu phụ
Anh bỗng hóa thiệt gần
Ôm trái tim lầm lỡ
Ấm dần trong yêu thương.
Em bây giờ thiếu phụ
Tung tăng miền trung du
Thấy mình thôi thiếu phụ
Yêu anh từ thiên thu.
Mộc Lan
************************
Trái Gì Đây?
(Quậy Đục, Lượm Thành)
Lột da thì trắng nõn nà
Trên cây, trên sạp màu da hồng hồng
Ngoài da dầy đặc lắm lông
Nhìn thật hấp dẫn mà lòng thường mong
Mượt mà vuốt vỏ bỏ lông
Đôi môi cắn mút thực lòng ham ghê
Đàn bà con gái đều mê
Nước tuôn ra thiệt lịm tê lòng người.
Đố ai, ai đoán thử chơi?
Trái gì tên gọi trên đời mới hay!
Vut Tan
************************
BUÔNG…
Xa đời lánh tục ẩn miền quê
Nệm đất màn mây cũng chẳng nề
Cố giữ lòng ngay tròn nẻo tịnh
Luôn gìn dạ thẳng tránh đường mê
Duyên lành chả vọng chừng đưa đến
Mộng tốt nào mơ bỗng trở về
Dạm hỏi ai người hơn thế nữa
Đêm ngày há sợ mảy cười chê …
Supa Long
************************
Em Xinh Cả Lúc Xa Gần
Thì za (thịt da) cũng lắm dương dê (đường rê)
Gió mây Sơn cũng ngó về trăng sao
Đường đèo vất vả leo cao
Hành Trình vượt núi hay vào suối khe
Gặp Tiên đời khoái đê mê
Nghê thường lạc cõi quên về cố hương
Cuộc đời nó vốn vô thường
Chu du trên mạng ảo đường tới lui
Nội phòng chỉ có mình thôi
Gió chi không động, Tâm thời lắng yên
Nhạc tình quyến rũ gọi thuyền
Mắt vương giọt lệ, lời huyền thướt tha
Vì tình mạnh dạn xông pha
Ngại chi nóng nực bôn ba săn hình
Thế nhân cay đắng bao tình
Tha nhân vẫn cứ trần mình chịu chơi
Googles săn ảnh làm vui
Sánh vai Mỹ nữ như đôi nhân tình
Em xinh uốn éo càng xinh
Nghê thường vũ điệu chỉ mình với ta
Tiên xinh bay lượn thướt tha
Nhìn em đồi núi xốn xa tâm hồn
Lòng anh rung cảm bồn chồn
Nhìn qua kính lão, thấy hồn bay cao
Em xinh chích choác tào lao
Hú hồn lão mặc chiến bào hộ thân
Em xinh cả lúc xa gần
Hút liều một điếu toàn thân tê rần
Em xinh đem bán tuổi xuân
Lão thương đành đoạn cam phần rút lui…
Hổ hổ ngươi…đừng trách tui!…
3D
************************
LOTUS
On the day when the lotus bloomed, alas, my mind was straying,
and I knew it not. My basket was empty and the flower remained unheeded.
Only now and again a sadness fell upon me, and I started up from my
dream and felt a sweet trace of a strange fragrance in the south wind.
That vague sweetness made my heart ache with longing and it seemed to
me that is was the eager breath of the summer seeking for its completion.
I knew not then that it was so near, that it was mine, and that this
perfect sweetness had blossomed in the depth of my own heart.
Rabindranath Tagore
(1861-1941)
HOA SEN
Vào ngày sen nở, chao ôi,
Tâm hồn tôi bỗng bồi hồi lang thang
Tôi đâu có biết rõ ràng
Lẵng hoa trống rỗng, hoa vương chốn nào.
Giờ đây lại thấy buồn sao
Giật mình tỉnh mộng, xiết bao ngỡ ngàng
Thấy mùi hương lạ dịu dàng
Ướp trong làn gió phương Nam thổi về.
Hương thơm thoang thoảng đê mê
Làm lòng tôi chợt tái tê mơ mòng
Tưởng chừng mùa hạ mặn nồng
Thở hơi tha thiết cầu mong vẹn phần.
Tôi nào ngờ thấy quá gần
Hương ngào ngạt tỏa ngát thầm trong tôi
Hương hoa toàn hảo tuyệt vời
Nở ra trong đáy lòng tôi thơm lừng.
Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(Chuyển ngữ) (DSLV)
************************