Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 21/11/2020
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
Buồn Vui Một Nét!
(Tặng Nữ sĩ TNT)
Người vui chưa hẳn là vui
Ta buồn chưa hẳn là Ta đã buồn
Buồn vui thực dã vô thường
Vui trên sân khấu, sầu buông hạ màn
Buồn vui là nghiệp Ta mang
Chào đời Ta khóc, người mừng đón Ta
Trớ trêu con tạo vốn là
Buồn vui con tạo cũng là Ta thôi
Khi sanh Ta khóc người cười
Tử ly người khóc, Ta cười hồi Quy
Thôi thì thôi cũng chỉ vì
Buồn vui khúc nhạc nhịp ghi hành trình
Tử sanh cũng chỉ một mình
Kiếp Tằm nhả hết tơ tình duyên sanh.
TTT
************************
Chiều Hoàng Hôn
Chiều hoàng hôn bầu trời thật đẹp
Màu vàng cam khắp cả chân mây
Ôi đẹp quá nhìn trời êm ả
Cảnh vật im lìm hoa nở ngát hương
Đẹp như tranh thiên nhiên tự họa
Khiến lòng người dõi mắt buồn trông
Trông ai ngơ ngẩn ngẩn ngơ tìm
Chiều hoàng hôn, ôi! Chiều hoàng hôn
Trịnh Ngọc Thu
************************
CÂY ĐUỐC NGƯỜI
Con mắt bão và núi ngàn hy mã
Cây đuốc người và vũ khúc xâm lăng
Cây đuốc cháy và đêm sâu hoang dã
Đền thiêng hề! con nhện võng hiên trăng.
*
Máu đã cuồng lên màu tuyết trắng
Con sông dài là lệ của thiên lương
Là lệ nhỏ của muôn phương thầm lặng
Bồ tát qua sông cũng đoạn trường.
*
Đất thổ phỉ và người thổ phỉ
Lũ tàu đi rồng rắn hổn mang
Sẽ hốt cốt về trung nguyên ma mị
Sẽ điêu linh cùng quả ác tràn lan.
*
Sao đem bão lửa lên thiên hạ
Đất trời lồng lộng tiếng hờn căm
Mai kia núi ngã làm mưa đá
Tiệt chủng đi loài rợ hán trung.
Lý Thừa Nghiệp
************************
CHIỀU NGANG XÓM ĐẠO.!
Bao lâu rồi.! Con mới lại về đây
Xóm đạo xưa, giờ im ắng lạ thường.!
Con ngõ nằm xác xơ nghe gió thổi
Mà lòng bồi hồi miền ký ức xa xôi.!
Con còn nhớ! cái thủa mình đôi mươi.
Bao chuyện đời qua lời Cha giảng đạo
Bao dặn dò, điều hay người bảo lại
Cám ơn đời… cho con biết tới ngài.!
Con vẫn đi, giữa cuộc đời mê mải
Non rộng sông dài, đời con phải về đâu.!
Mỗi thu qua nhìn chiếc lá âu sầu
Con ngoảnh đầu xem quãng đường để lại.!
Bao lâu rồi, con mới quay trở lại
Xóm đạo buồn và im ắng Chúa ơi
Nghe tâm tư hoàng hôn rớt cuối trời
Cất lời ca… vì đời… vì cuộc sống.!
Giữa xóm đạo, tâm hồn con bất động.!
Gửi tới người
Những cảm xúc..!
Trong tâm.!
Ngọc Sơn Trang
************************
ĐÊM LẠNH HỒN HOANG.
Ta thấy ta hồn loang vết lạnh
Nhìn thời gian mỏi cánh bên đời
Xuân xanh né tránh cuộc chơi
Hòa vào nghiệp lính rã rời đạn bom.
Đêm vùi giấc giữa đồn giặc kích
Nhìn trăng thơ mù tịt không trung
Hồn và xác hết tình chung
Hồn đi xác ở không cùng trần ai.
Lang thang bước về nơi thương nhớ
Thuở tay đan nhẫn cỏ hẹn thề
Mưa dầm dột mái tranh quê
Em ngồi may áo không hề thấy anh.
Mù sa khuất em ơi, đừng nhé!
Đạn quân thù khe khẻ lòng đau
Đừng để nước mắt chảy lâu
Quên anh đi nhé, trầu cau với người.
Rồi em sẽ lại vui tươi
Riêng anh trăng xé rách rời hồn hoang.
Mộc Lan
************************
Halloween: Ngày Lễ Thánh
Ngày lễ Thánh, Thánh nào xuống thế?
Thấy qủy ma, phù thủy hiện thân
Người, người mặt lạ dọa nhân
Nhìn mà phát khiếp qủy thần dạo chơi
Qủa thấy lạ! Loài người nhân thế
Vốn sợ ma lại thích làm ma
Qủy hờn tới tận cửa nhà
Trò chơi “Trích-Treat” đòi quà phong bao
Thật khó hiểu ngày này phong Thánh
Thánh hiền từ sao lại “mánh mung”?
Á châu dân trí tựu chung
Xưa rày đâu có lễ mừng “qủy ma”
Nay thế giới bao la gói gọn
Cư dân vào net mạng chơi chung
Halloween, triển khắp cùng
Doanh nhân kiến tạo mánh mung kiếm lời
Năm một dịp bày trò khuyến mại
Ngàn món hàng sản xuất gợi khêu
Bà con nếu khoái thì theo
Hầu bao thỏa chí mà trêu qủy thần
Này xương khô, mèo ma, qủy khóc
Kia nhện tinh, phù thủy phép quyền
Đêm nằm ác mộng kêu rên
Sợ ma mà lại ruớc đèn ma chơi
Ha!ha!ha!Toát mồ hôi!…
C.M.N
************************
HOA LAN HOÀNG DƯƠNG
Hoa mang nét đẹp mới tươi
Tràn đầy sức sống nụ cười trao ta
Bao người say đắm sắc hoa
Trót nhìn vương vấn mãi mà không thôi.
Lan Hoàng Dương đẹp tên rồi
Chuỗi vàng hoa ấy lắm người gọi tên
Hoa khoe sắc thắm mọi miền
Địa lan độc đáo khuôn viên vườn nhà.
Đẹp sang cuốn hút gần xa
Hồn hoa mê hoặc khi ta ngắm nhìn
Chuỗi hoa vàng rực khó tìm
Loài hoa lay động con tim bao người!
TGG
************************
“LẠC QUAN!”
Anh nông dân mất ngựa
Đã tìm cả ngày trời
Ngựa đi đâu chẳng biết
Chỉ thấy anh đứng cười!
Nhiều người ngạc nhiên hỏi
Lý do sao lại cười?
“Nếu mà tôi cưỡi ngựa
Sẽ lạc theo nó rồi!”
Nguyễn Hồng
************************
Văn Hóa Việt Nam
Những câu thành ngữ tục ngữ quen thuộc nhưng ai cũng đang dùng sai.
Thành ngữ-tục ngữ vốn là những câu nói quen thuộc, thường được người Việt sử dụng hàng ngày. Những câu thành ngữ-tục ngữ thường được dùng để nói ẩn ý về một vấn đề hay con người nào đó trong cuộc sống. Tuy nhiên ngày nay, tiếng Việt của chúng ta đang dần mất đi sự trong sáng vốn có của nó và những câu ca dao-tục ngữ đó cũng vậy đã bị “tam sao thất bản” qua thời gian, và lâu dần chúng ta đã quen miệng dùng mà không hề hay biết. Bạn không tin ư? Hãy cùng xem qua chùm tranh vui dưới đây để kiểm chứng điều này:
4. “Râu ông nọ cắm cằm bà kia”
Với câu này, chúng ta thường được sử dụng để ám chỉ sự nhầm lẫn, lắp ghép, lộn xộn, không chấp nhận được. Trên thực tế, nghĩa câu này không sai những lại khác nghĩa hoàn toàn với nghĩa gốc.
Nghĩa gốc sẽ là “Dâu ông nọ chăn tằm bà kia”, ý của câu này để ám chỉ việc lợi dụng những thứ thuộc về người khác để làm lợi cho riêng bản thân mình.
Vậy có thơ rằng:
Râu ông sao cắm cằm bà
Bà đâu có chịu bà la rầm trời
Dâu ông chăm sóc tới nơi
Bà sang hái lấy thảnh thơi nuôi Tằm
Công ông vất vả cả năm
Bà khôn hái gọn bà chăn nuôi tằm
Hỏi ông, ông có hồi tâm
Thì “Dâu ông nọ chăn tằm bà kia”
Ấy mới thực đúng chủ đề!
Nguyên Khang
Hình sưu tầm
************************
Nhớ Về Tháng Bảy Mưa Ngâu
Thơ ngây xoã mái tóc thề
Thăm em tháng bảy tôi về mưa ngâu
Gió đêm phảng phất hương cau
Mắt em là ánh tinh cầu lung linh
Tình quê chan chứa tình em
Bờ tre ruộng lúa trăng lên ngập đồng
Bên này lạnh lắm mùa đông
Tuyết rơi trắng xóa cõi lòng xót xa
Nhớ… chuông chùa đổ ngân nga
Thướt tha lồng bóng trăng ngà liễu buông
Mưa ngâu từng giọt rơi buồn
Gió thu trổi nhạc nghê thường xót xa
Buồn ơi trở giấc mơ hoa
Cuối đêm vắng bặt tiếng gà quê hương.
Dư Thị Diễm Buồn (DSLV)
Nhạc phẩm: NHỚ
Nhạc: Thông Đạt-Văn Giảng
Thơ: Dư Thị Diễm Buồn
Ca sĩ: Phương Oanh
************************