Sunday, December 22, 2024

Nhân Quyền

The Vietnamese Newspaper

Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 21/03/2021

NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH

“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836

************************

Bài Thơ Trên Nón!..

Em nghiêng chiếc nón bài thơ

Hồn anh ngất ngưởng bên bờ môi xinh

Bài thơ trên nón tỏ tình

Quai Thao ôm chặt dáng hình anh thương

Em nghiêng chiếc nón bài thơ

Anh trao thơ tặng nguồn mơ dáng huyền

Bài thơ kết tóc se duyên

Quai Thao buộc chặt tình duyên đôi mình

Em nghiêng chiếc nón bài thơ

Nắng vương ánh mắt tình cờ anh thương

Ước gì mình được chung đường

Sánh đôi cùng bước tình trường bên nhau.

Vut Tan

************************

Thu trong tôi

Một mùa Thu nữa đến trong tôi

Lá rơi từng chiếc, gió xa xôi

Mỗi năm Thu đến buồn chi lạ

Gió về, hơi lạnh, ướt tim côi

Lá xanh đổi sắc màu nâu úa

Lá bám trên cành sợ gió xua

Rời cây lá úa về đâu nhỉ ?

Tâm hồn nghe nặng, gió sang mùa

Thu buồn sao vẫn đến thu ơi

Dẫm chân trên lá thấy chơi vơi

Ước mong gió thổi qua nhè nhẹ

Cây còn chút lá, bớt tả tơi

Mỗi mùa Thu đến ngắm xa xôi

Sương rơi lành lạnh thấm bờ môi

Lá xanh rồi úa trong một thoáng

Thu đến thật rồi, đến trong tôi

Kim Thoa

************************

THÁNG BA AN LẠC

Hương thơm mùa nhãn chín trong gió đêm nay

thổi nhẹ nhàng, đêm của tháng ba

em bước về theo chiếc lá cuối mùa hạ

tóc đã ngầm ngầm màu sương muối.

Từng ngọn non xanh kia vẫn an lành

chẳng hề gì em, cứ về đây, căn nhà xưa

biển sẽ gìn giữ mùa xuân em như đã

từng gìn giữ cát và vị mặn của muối.

Chẳng hề gì, về đây em, bên thềm trăng

nghe tiếng dạo đàn của biển

cây phong lan già sẽ nở hoa

mừng ngày em quay về hàng phượng vĩ

sẽ đỏ màu son da thịt buổi dậy thì.

Ôi, ta mừng em trở lại quê nhà

ta mừng ta còn những giọt lệ

vừa nhỏ ra đêm nay

cảm ơn đất trời tháng ba an lạc.

Lý Thừa Nghiệp

(Mùa thu Melbourne, 3/2021)

************************

Đàn Bà!

Đàn Bà, đàn bà, đàn bà!

Biết nhiều như vậy, đàn bà là ai?

Đàn bà là ải trần ai

Là viên cai ngục lâu đài tình duyên

Đàn bà là cảnh Hoa Viên

Để cho “Ong Bướm” đảo điên lượn vòng

Đàn bà là biển mênh mông

Là cơn sóng dữ, thuyền không bến bờ

Đàn bà hiện giấc trong mơ

Để người tơ tưởng ngẩn ngơ cõi lòng

Đàn bà là những chờ mong

Là trông, là đợi mông lung khó lường

Đàn bà gánh vạn tình thương

Dễ thương, thương dễ nẻo đường nào xoay

Đàn bà là nợ là vay

Là bà chủ nợ, cho vay nặng lời

Đàn bà là những chơi vơi

Là nguồn cảm hứng nhạc đời thi ca

Đàn bà là bốn mùa Hoa

Đào Xuân, Phượng Hạ, Thu qua Đông về

Đàn bà là những đam mê

Mê hương, mê sắc, chẳng chê tiền tài

Đàn bà là vạn kiếp tai

Không quân xuất trận thực tài Tướng quân

Hạ thành với giải hồng quần

Anh hùng, quân tử phục thần hồng nhan

Đàn bà muôn kiếp luận bàn

Tốn bao nhiêu mực, khó bàn cho qua!

Thôi thì hạ bút… Đàn Bà!

C.M.N

Mar 2014

************************

HOA MAI TỨ QUÝ

Mai tứ quý nở độc bông,

Nụ còn đợi nắng ấm nồng hạ sang.

Tết qua rồi chút muộn màng,

Day dưa trao gửi sắc vàng riêng ai.

Góc vườn thầm lặng ngày dài,

Một hôm bừng nở hoa mai sánh đời.

Đẹp lòng tứ quý bạn ơi!

TGG

************************

Hoang Dại Tình Ai!

Lạc vào hoang dại tình ai?

Theo cơn sóng cuốn hình hài biển ru

Yêu ơi! Tình muộn vàng Thu

Mộng tràn phơi lá mịt mù hơi sương

Nỗi đau cắn xé tình trường

Xót thương quằn quại mãi vương lệ hoài

Lang thang theo tiếng thở dài

Đêm nằm ôm mộng liêu trai tình trường.

Mưa vùi tơi tả tình thương

Gối chăn đẫm lệ nhàu đường tương tư

Yêu ơi! Tình muộn vàng Thu

Lạc hồn hoang dại tình Thu mộng cuồng.

TTT

************************

NGƯỜI YÊU CỦA ANH

Mẹ em kể hồi xưa bà đẹp lắm

Con nhà lành đằm thắm lại nết na

Rồi một ngày tim thổn thức yêu ba

Người lính chiến Việt Nam thời bạc gió.

Ba không đẹp tướng phong trần bụi đỏ

Da ngăm đen phiêu bạt khắp muôn nơi

Nghiệp nhà binh ba gom viết thành lời

Vô nhật ký chợt đánh rơi nhà mẹ.

Em yêu anh chắc cũng vì hồi bé

Nghe chuyện tình thật đẹp của mẹ cha

Nên em mê lính trinh thám tài hoa

Rồi cưa cẩm thành ra anh yêu trẻ.

Đừng có bảo em cứng đầu đấy nhé!

Bởi em ngoan chỉ thỏ thẻ cùng anh

Ở bên nhau anh bỏ kiếp độc hành

Em được dịp sánh vai người quân tử.

Dẫu thời bình đâu xông pha đạn lửa

Hành trang anh là muôn thuở yêu em

Mình bên nhau ngồi ngắm ánh sao đêm

Môi khẽ hát nỗi niềm người yêu dấu.

Mộc Lan

************************

QUÊ HƯƠNG NGÀY VỀ

Một chiều nhè nhẹ nắng hoàng hôn

Tôi trở về thăm lại quê hương

Để tìm dư âm ngày xưa ấy

Lúc tuổi hồn nhiên chưa biết buồn.

Gió vẫn ngang qua con đường làng?

Cánh diều vẫn lượn giữa không gian?

Luỹ tre vẫn buồn xao xác lá?

Còn tiếng à ơi trong mênh mang?

Cơn gió thì thầm bên tai tôi

Như lời Mẹ hát thuở nằm nôi

Một sớm Thu buồn hiu hắt nắng

Dáng Mẹ thân yêu khuất nẻo rồi.

Cơn mưa chiều nay trên quê hương

Của trời hay nước mắt tôi tuôn?

Văng vẳng đâu đây trong nếp gió

Ánh mắt Mẹ tôi vẫn đượm buồn.

Mẹ ơi ! Mẹ ơi ! Mẹ yêu ơi !

Từ nơi phương ấy rất xa xôi

Bóng mẹ xa khuất không còn nữa

Quê hương ngày về lệ con rơi.

Kim Chi

************************

TA VỀ

Ta trả lại ta về chính mình

Yên bình tĩnh lặng với lời kinh

Bấy nay lỡ để tâm đi lạc

Trong lòng trĩu nặng chuyện nhân sinh!

Ta lại sớm khuya với sách đèn

Để tâm thanh nhẹ tựa hương sen

Tham sân si dục đầy oan trái

Bỏ mặc thế gian chuyện sang hèn!

Ta nguyện gieo thêm vạn điều lành

Để mầm lương thiện nảy chồi xanh

Hạnh phúc bao quanh muôn số kiếp

Cuộc sống An Bình khắp thế gian.

Đồng Ánh Liễu

************************

Giữa Nẻo Ngậm Ngùi

Không, không, ta chẳng nợ gì em,

Nhắm mắt còn chăng tiếng ru êm?

Mộng gì cơ?  Hố sầu oan nghiệt,

Nuốt chửng luôn giấc ngủ say mềm…

Nhếch môi cười cho rồi thân phận,

Ác nghiệp eo xèo ới tình nhân!

Tình nhân ơi giá đời ta trả,

Là ngậm ngùi nghiêng ngả trần hoàn.

Không không ta chả nợ gì đâu,

Em hả còn chăng bức thư nhầu?

Còn ư trầm tư nhoè nét bút,

Trầu tủi hẩm hiu với cau sầu.

Tình ơi, sao cố quên càng réo?

Buộc làm chi ray rứt càng đeo?

Hoá ra nợ nhà ngươi đang trả,

Là ngậm ngùi thắt nút tình nghèo.

Tiểu Bình (DSLV)

************************

The Sound of The Sea

The sea awoke at midnight from its sleep,

And round the pebby beaches far and wide

I heard the first wave of the rising tide

Rise onward with uninterrupted sweep;

A voice out of the silence of the deep,

As of a cataract from the mountain’s side,

So comes to us at times, from the unknown

And inaccessible solitudes of being,

The rushing of the sea-tides of the soul;

And inspirations, that we deem our own,

Are some divine foreshadowing and foreseeing

Of things beyond our reason or control.

Henry Wadsworth Longfellow

(1807-1882)

Âm Thanh Biển Cả

Giữa đêm trường biển vươn mình thức dậy

Vòng bờ xa đầy sỏi đá thênh thang

Tôi vẳng nghe thủy triều mới reo vang

Dâng muôn sóng miên man xô bãi vắng

Một tiếng nói từ vùng sâu thầm lặng

Một âm thanh huyền bí mãi dâng cao

Như thác trên triền núi đá tuôn trào

Hay tiếng gió hú gào đồi cây dốc.

Và cứ vậy vẳng đến ta từng chốc

Đến từ miền vô thức cõi xa xôi

Từ cô đơn nơi kiếp sống đơn côi

Tiếng thủy triều dâng dào dạt hồn người

Và cảm hứng tưởng riêng của mình thôi

Cũng chỉ là những tín hiệu nhiệm màu

Về những điều vượt lý trí dài lâu

Vượt khả năng ta dễ đâu kiềm tỏa

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

(chuyển ngữ) (DSLV)

************************