Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 16/09/2023
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
Vầng Trăng Hồng
Vầng trăng hồng, nhớ đêm mơ
Hai chúng mình, ngồi ngắm trăng rằm
nhìn trăng này, vờn bay ánh đỏ
ngàn ngôi sao, lượn gió trăng ngà
chiều hoàng hôn, nghe lắng tâm hồn
Ấm ôm nhẹ, tình nồng bên em
Ánh trăng hồng-trong sương mờ,
Em thấy đẹp hơn.
*
Buổi sáng nào, cũng đưa em
Trời gió nhẹ-cùng sánh vai mình
Đường phố buồn-hòa nghe tiếng nhạc
Cùng rong chơi, vào quán ven hồ
Ngồi bên em, ta nói tâm tình
Tiếng ân tình, nhẹ gọi yêu thương
Nhắc đôi mình, mối chân tình
Vững mãi bền lâu.
*
Ngày ngày nhớ-mình có nhau
ân tình thêm-mặn mà
Dù ngày tháng-có trôi qua
Ta càng thêm- nụ cười
Ân tình-em mãi-thương người
Bên đời-em giữ-anh ơi
Ta thề-chung sống-suốt đời
bên nhau.
*
Vầng trăng hồng-nhớ đêm mơ
Hai chúng mình-thật ấm chăn nồng
Dù con đường mùa thu lá đổ
Nằm bên em-êm ấm tâm hồn
Nằm bên anh-quên hết nỗi buồn
Tiếng côn trùng-chầm chậm du dương
Dỗ ta vào-trong giấc ngủ,
Ngon giấc bình yên.
Nguyên Khang
************************
Chuốc Rượu Trăng Ngà
Ngó lên dám hỏi chị Hằng Nga
Vui thú gì không giải Ngân Hà?
Riêng tớ nơi đây vui chén rượu
Bên thềm nghe tiếng nhạc đờn ca!
Trên ấy hẳn buồn im lìm quá
Chị có hiểu không nỗi lòng mà?
Ngày xưa Mạc Tử rao trăng bán
Duyên nay thơ chuốc rượu trăng ngà!…
Nguyên Khang
************************
Tự Cảm
Một buổi sáng tràn đầy năng lượng
Một tâm trí tràn đầy sự tích cực
Vượt qua mọi khó khăn
Ở mọi giai đoạn của cuộc đời…!
Trịnh Ngọc Thu
Thứ Năm 14/09/2023
************************
AI ĐỀN – PHẬN LẦM THAN?!
(Thương tiếc vô ngần.
Xin cầu nguyện cho những người
đã trút hơi thở cuối cùng
tại chung cư được vãng sinh
nơi Tây Phương Cực Lạc!)
Tận cùng của đau xót
Thương kiếp người dở dang
Hôm qua còn sum họp
Nay hóa đốm tro tàn.
Đây nụ cười ròn rã
Của những em bé thơ
Kia lo toan tất tả
Giữa bon chen xô bồ.
Tiễn con lên thành phố
Ăn học để thành tài
Nơi quê nhà khó – khổ
Mong con rạng tương lai.
Mà trời ơi ! Đau thế!
Chỉ một đêm kinh hoàng
Bao phận người dâu bể
Bỗng theo làn sương tan?!
Hỏi ai còn – ai mất?
Ai uất nghẹn thương đau
Giữa dòng đời tất bật
Ai còn gọi tên nhau…?
Hỏi ai gây tội lỗi ?
Để biển lửa bao trùm
Giờ trắng – đen chìm nổi
Ai đền- phận lầm than ?!
Đồng Ánh Liễu
************************
ĐÀO HOA
Hưởng Số Đào Hoa Sẽ Được Gì ?
Đa Tình Lãng Mạn Chuốc Hài Bi
Ong Thèm Bỡn Cợt Nơi Huyền Bí
Bướm Thử Tòm Tem Chỗ Diệu Kì
Lỡ Hẹn Đôi Lần Đâu Nản Chí
Tương Phùng Mấy Bữa Lại Hoài Nghi
Tàn Xuân Chợt Nghĩ Đời Hoang Phí
Vãn Cảnh Đeo Hoài Tiếng Thị Phi!
Trần Mạnh Đan
************************
Sang Xuân
Thưởng xuân ấm áp vườn nhà
Đào-Mai khoe sắc, bướm hoa thuận tình
Gió xuân lay giọt bình minh
Nắng xuyên kẽ lá bóng hình lung linh
*
Ấm trà thơm ngát hương tình
Con chim se sẻ một mình nhẩn nhơ
Cảnh xuân ta thấy bơ vơ
Nhớ quê hương, nhớ bến bờ nôn nao
*
Quê người thanh tịnh biết bao
Cảnh đời sao vẫn xôn xao tâm hồn
Hương xuân càng khiến bồn chồn
Chốn quê hương ấy có còn giữ ta?
*
Khi nào ta lại là ta?
Vui xuân trong cảnh thuận hòa hương xưa.
C.M.N
07 Sep 2014
************************
THIÊN THU LẦM LỠ
Thản thốt ngồi nghe khúc nhạc tình
Như say như đốt mảnh hồn trinh
Như ngàn vọng tưởng ngày xưa ấy
Đọng giữa hồn ta bất thình lình.
Mộc Lan
************************
TÌNH NHỚ…
Nhớ mong ai như đêm mờ nhớ nắng
Dạ cồn cào vương sầu lặng cô đơn
Tiếng đồng hồ tích tắc nổ từng cơn
Càng thấm thía … một tủi hờn vô vọng
*
Thời gian ơi ! hãy im lìm lắng đọng
Vui tìm về ảo mộng chốn xa xăm
Dấu vết xưa bỗng bặt tín hồi âm
Hồn giận dỗi những thăng trầm tiếc nuối
*
Người đã xa tim rã rời mê muội
Nẻo luân thường nơi nguồn cội khổ đau
Thú yêu thương mơn trớn đến dạt dào
Rồi tắt lịm trong nghen ngào oán hận
*
Thoáng đã qua bao năm tình lận đận
Nuốt nỗi niềm ngụp lặn giữa đời hoang
Vệt ái ân đâu đó chửa phai tàn
Lời hụt hẫng lại sỗ sàng chẳng ngại
*
Trăng vẫn khuyết … môi cong vành tê tái
Đẫm lệ buồn nuôi vụn dại quẩn vây
Có thức đêm mới biết chắc đêm dài
Trông trời sáng … chờ miệt mài … bất tận …
(Tâm sự của người Bạn)
SL
13/09/14
************************