Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 13/12/2021
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
Chào buổi sáng Thứ Hai
Chúc mọi người lai rai
Ly cà phê tham ái
Thưởng thức giọng hát hay
Hát rong đường kiếm sống.
Hát Rong
Ngày xửa ngày xưa
Hát xẩm đò đưa
Ngày nay người đua
Hát rong hàng mua
Cảnh đời thường ưa
Lặp đi lặp lại
Nghiệp đời lai rai
Tình người nào ai
Biết sao mà tính!
Vut Tan
************************
Nghệ thuật và sự dung tục
Hi hi! Xem hình còn đọng lại
những câu hỏi cho Triển lãm ở Hà Nội:
Khỏa thân, che chắn làm chi?
Nghệ thuật khai phóng, còn gì tự do?
Vì khâu kiểm duyệt nên lo?
Hay vì trình độ lò đào tạo ra?
Sợ khách chẳng biết đồ nhà?
Đội thêm nón lá cho ra đồ mình?
Chán thiệt!
Trần Lê Tú
Khỏa thân trong cảnh tối rình
Nhà tranh, nhà gạch nhìn mình chẳng ra
Đã khoe thì phải khoe ra
Còn che, còn đậy thì khoe cái gì
Muốn nhìn chẳng thấy chi chi
Quả là nghệ thuật khả thi… khoe tình…
Nguyên Khang
************************
Hoa hậu Việt Chống Mỹ
Em chơi đàn T’rưng
Mà mặc áo hở lưng
Hở vòng hai khoe ngực
Khiến người xem hứng hưng…
*
Em không sống trên rừng
Em cũng chẳng trong bưng
Học vót chông chống Mỹ
Váy dạ vũ em trưng
*
Em dáng đẹp tưng tưng
Em kiều diễm T’rưng
Mỹ nhân kế đánh Mỹ
Nắm phần thắng dưới “bưng”.
Lão Hạc
************************
Chiến Binh Hoa Hậu
Em gái miền Thanh Hóa
Đỗ thị Hà đẹp xinh
Quê hương Phạm Minh Chính
Thủ tướng nước Việt mình
*
Em chiến binh Hoa hậu
Vót chông đánh xứ Mỹ
Ôm chiếc đàn T’rưng
Thắng Mỹ thủa trong bưng
*
Em chiến binh hoa hậu
Gảy khúc nhạc T’rưng
Mỹ nghe run phát khiếp
Bom Mỹ sợ mũi chông
*
Váy em mặc hở lưng
Khoe vòng hai hở ngực
Rừng Tây Nguyên nóng bức
Em gảy khúc T’rưng
*
Ngắm em người nổi hứng
Rậm rựt nhạc T’rưng
Mỹ thua là cái chắc
Viện trợ em được “bưng”
Mõ Đảng
************************
NỐI GIẤC MƠ XƯA
Lại một Noel em nhớ anh
Khi chuông nhà thờ báo tin lành
Lấp lánh hoa đăng giăng ngập lối
Muôn đèn rực rỡ đêm giáng sinh
Noel năm nào ta chung đôi
Sánh bước bên nhau dạ bồi hồi
Khẽ nép vào nhau trong gió lạnh
Nghe hồi chuông đổ hồn chơi vơi
Anh kể mùa đông rất xa xôi
Hào quang chiếu soi cả khung trời
Véo von bao thiên thần ca hát
Ba vua thờ lạy chúa ngôi hai
Chim muông ríu rít cất tiếng vang
Hoà trong làn gió thoảng cung đàn
Ngọc ngà trầm hương bay thơm ngát
Ngôi hai xuống thế cứu trần gian
Quì bên hang đá ta nguyện cầu
Dẫu cho gian khó mãi yêu nhau
Chúa ơi! Nghe chăng lời con nguyện
Sao để tình con đẫm lệ ngâu
Vinh danh chúa cả chốn thiên đình
Chắp tay cầu nguyện đấng hiển linh
Xin Chúa giữ người con yêu dấu
Cho con nối lại giấc mơ đầu.
KIM CHI
************************
SG biến thành Venice vậy!
Mùa này đọc tin,
nhìn cảnh SG lội mưa cứ muốn hỏi:
“Sài Gòn đi sớm về trưa,
Công trình chống ngập xong chưa, dân nhờ?”
*
Sài Gòn, “Hòn Ngọc Viễn Đông”,
Giờ đây đã hoá “Miền Sông Nước” rồi!
Trong nhà, bàn ghế nổi, trôi,
Ngoài đường, xe chết máy, lôi, ngã nhào…
Chỉ qua vài trận mưa rào,
Đường nhựa lại hoá kênh đào, thẳng tưng!
Công trình chống ngập: Nên ngừng!
Bao năm ra sức, ngó chừng…không xong!
Bó tay với… “đỉnh cao”…ngòng,
Bao nhiêu.. “tiên tiến”, chẳng mong được gì!
Chi bằng gác bỏ thị phi,
Từ nay ra lịnh cho đi bằng…xuồng!
Đường đào biến thành…sông luôn.
Biển dâng, băng chảy, mưa tuôn,…sợ gì!
Châu Âu đã có Vơ-ni (Venice),
Phố xuồng thơ mộng, nay thì có ta!
Nối dài Đồng tháp bao la
Sài gòn, Hòn ngọc lấp la, lập lòe.
Trần Lê Tú
************************
VẾT THỜI GIAN
Nay thấy mệt chẳng thiết điều chi nữa
Mặc kệ ngày trôi ngang cửa mà thôi
Cũng không tiếc khoảng thời gian dần trôi
Tôi buông thõng kệ dòng đời hối hả
Mạnh mẽ thế mà có ngày thật lạ
Cảm xúc nghiêng như nắng ngả về chiều
Tự thấy mình cứ nức nở cô liêu
Buồn một nửa, đìu hiu lòng một nửa
Cũng không biết tâm tư làm sao nữa
Cứ mênh mang, chống chếnh cả tâm hồn
Chẳng phải vì một mình sợ cô đơn
Mà cảm giác cứ như hờn như tủi
Có phải chăng thời gian hằn lên tuổi
Để buồn vui thoắt ẩn hiện thất thường
Đo tuổi mình bằng mái tóc điểm sương
Mà cứ ngỡ đoạn đường đời dài lắm
Ngoảnh quay lưng ngày xưa xa thăm thẳm
Nhìn lại mình mắt hằn dấu chân chim
Ừ đã qua, quá nửa đời nổi chìm !
Nên chẳng trách đôi khi buồn lãng đãng.
Đồng Ánh Liễu
************************
“Vọng Ẩn Cư”
“Thu ăn măng trúc đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen hạ tắm ao”
Cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm
*
THU ấy dịch tràn bị lockdown*
ĂN thời đạm bạc ở xa nhau
MĂNG xào rau ngọt mà đau đáu
TRÚC ướp trà thơm cũng nghẹn ngào
ĐÔNG ngập thành đô chừng nhốn nháo
ĂN dồn phố thị bỗng nôn nao
GIÁ mà về được làng quê cũ
XUÂN TẮM HỒ SEN HẠ TẮM AO
SL
06/08/21
************************