Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 12/11/2023
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
Ngắm Vườn Hồng
Werribee Melbourne
Vườn Hồng trăm loại khoe hương
Hồng say nắng đẹp người thương vương lòng
Trời xanh mây trắng bềnh bồng
Nhóm vui du thưởng Xuân Hồng Bồng Lai.
Nguyên Khang
06/11/23
************************
Ngắm Cảnh Vườn Hồng
Rose Garden Werribee Victoria
Hồng rực rỡ mừng Xuân Hồng nở
Ánh sáng hồng nắng mở long lanh
Bầu trời mây trắng lụa xanh
Bước chân du khách lòng thanh thản nhàn
*
Công viên xanh ngút ngàn màu lá
Thảm cỏ xanh cây cổ mênh mang
Cây cao cổ thụ nghênh ngang
Trăm năm số tuổi sức càng vươn cao
*
Trời xanh ngắt lao xao gió thổi
Từng tốp người bước tới bước lui
Rộn ràng tiếng nói, tiếng cười
Đua nhau chụp ảnh khoe tươi sắc đời
*
Hỏi Tiên cảnh Bồng Lai Thiên giới
Có hay không chưa tới biết sau!
Hôm nay ngắm cảnh bồng đào
Vườn Hồng Địa giới ngọt ngào Thiên Nhai.
Nguyên Khang
06/11/23
************************
Vườn Hồng Werribee Melbourne
Vườn Hồng trăm loại khoe hương
Hồng say nắng đẹp người thương vương lòng
Trời xanh mây trắng bềnh bồng
Nhóm vui du thưởng Xuân Hồng Bồng Lai.
Vut Tan
Thứ Hai 06/11/23
************************
Em Đã Đi
Em đi…cào đắng trái tim
Để tình…phôi phai nhạt mờ
Bởi yêu…tình anh vẫn mơ
Chiêm bao…thương mến muôn đời
Nhiều rạn vỡ, thấy_nhau chiều nào
Rồi lại ngỡ, tình này vẫn say
Em đi rồi, tình anh cứ say
Say cơn say, say biết bao ngày
*
Em, tình anh cơn say
quen hơi ướp mộng rồi
Nhiều lần, ngóng chân ai
Ngàn lần, thấy yêu đời
Anh chờ buổi trăng mơ
Đêm hôm, ngắm trăng rằm
Tình em cơn gió bay
Người ơi, đời có hay?
Em ơi, tỉnh hay say
hay tình ta phôi phai ̀
Anh say tình em đó,
Giờ sao nỡ chia ngàn
Chiêm bao cùng tháng năm
Anh mơ thấy nhau mà
Thoảnh như gió khơi
Tình này khôn nguôi
*
Em đi rồi, cách xa
Để tình lạnh lẽo rời ta
Cuộc đời nhạt thếch niềm say
Rượu nào khiến anh vơi lòng?
Bước chân gầy, vẹo xuôi đường vắng
Bữa cơm ngày, tình đắng niềm cay
Em đi rồi, còn đâu tình thắm
Bến tình chơi vơi, thuyền vắng buồn ơi..
NK
************************
Cùng em!
Mới về p nằm nghỉ
Ngắm hình em từng tí
Nhớ em mà suy nghĩ
Em đã về p chưa?
Cả chiều nay trời mưa
Gió căm căm lạnh giá
Khiến lòng anh lo quá
Mong em được yên lành
Ôm hình em trong chăn
Cùng em đi vào mộng.
TTT
************************
KIẾP CƠ HÀN
Tôi buồn chẳng thiết chuyện trần gian
Cảm xúc trào dâng lệ mãi tràn
Hết nửa đời vương nhiều quãng nạn
Đương còn phận hưởng chút lầm than
Xem điều hiểm độc lòng ngao ngán
Nghĩ cảnh nhân từ dạ chứa chan
Ngẫm lại thân mình.. Ôi chán nản !
Phù du một kiếp.. Trả cơ hàn !
Trần Mạnh Đan
************************
MẸ QUÊ
Mùa này gốc rạ chỏng chơ
Còng lưng mẹ cắt, mẹ vơ gánh về
Chân trần bỏng rát đường quê
Thúng đời mấy nẻo sơn khê héo mòn.
*
Muỗm Muồm mấy chú cỏn con
Về nướng bếp củi căng tròn béo thơm
Quà cho lũ trẻ chiều hôm
Áo sờn, vá gấu mà tròn yêu thương.
*
Cha còn bắt cá ngoài mương
Lờ cua dấm xuống, trán vương đất bùn
Mái nghèo cha đắp, cha vun
Củ khoai, củ sắn sớm hôm đỡ lòng.
*
Ngày ngày lặn lội bờ sông
Nuôi con no ấm chẳng mong chi nhiều
Rặng lau héo, gió liêu xiêu
Phơ phơ bạc trắng trong chiều cuối thu…
*
Con về tìm lại lời ru
Bóng xưa chẳng thấy…chỉ thu hao gầy
Lời thương cha mẹ còn đây
Mà đâu tóc trắng, vai gầy héo hon.
*
Một đời lam lũ vì con
Tấm lòng thơm thảo vẹn tròn cho đi
Rồi về với cõi vô vi
Gửi trong mây gió thầm thì…nhớ thương…!
Đồng Ánh Liễu
************************
NGƯỜI ẤY CHẲNG THÍCH THƠ.
Từ ngày tôi biết làm thơ,
Lạ thay nàng chẳng bao giờ đọc qua.
Lật nhanh trang sổ, cười xoà:
“Với em, anh cứ bỏ qua thứ này.
Thơ anh các bạn khen hay,
Câu từ cảm xúc chứa đầy nhân văn.
Nhưng em cứ thấy băn khoăn,
Thơ hay cũng chẳng thể ăn anh à.
Nhà lầu xe víp người ta,
Kiếm tiền như nước thấy mà ước ao.
Nên thơ đằm thắm cỡ nào,
Cũng không thể lọt được vào mắt em.
Anh nhìn ra phố mà xem,
Bon chen cuộc sống ai thèm đọc thơ”.
*
Nghe nàng nói, chẳng bất ngờ,
Chế độ bao cấp bây giờ còn đâu.
Lo ăn lo mặc bạc đầu,
Kẻ thì mặc sức làm giàu bất lương.
Cái thời kinh tế thị trường,
Thì thơ chỉ để dán tường nhà ta.
*
Nhưng nàng nói thật xót xa
Người yêu mình lỡ quăng ra lạnh lùng.
Tôi nhìn nàng thấy ngượng ngùng,
Để rồi hai đứa nghìn trùng cách xa.
……….
Một ngày chợt bước ngang nhà,
Nàng ra níu bước đòi quà: tặng thơ.
Làm cho tôi quá bất ngờ,
Dãi bày nàng nói:” em giờ giàu sang.
Chồng đi sớm tối chẳng màng,
Thơ tình của lính lang thang em vào.
Gặp thơ anh viết nôn nao,
Lời anh đã viết chênh chao nỗi lòng”.
Chiều chiều ngơ ngẩn bên song,
Bâng khuâng nàng vẫn chờ mong tôi về.
Bao nhiêu cảm xúc bộn bề,
Chim lồng cá chậu miền quê yên bình.
Lại thương cho phận của mình,
Khi buồn họ mới thật tình nhớ ta.
Ngậm ngùi quay gót lại nhà,
Bài thơ sắp viết xót xa hai người.
Anh Dung Dung
************************
Tóc Bạc
Tóc bạc theo mỗi ngày biệt xứ
Bụi cuộc đời trắng dã đôi vai
Tiều phu gánh củi về ngang núi
Trăng chiếu lưng đèo một bóng soi.
Trần Trung Đạo
************************