Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 01/08/2021
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: tkvu42@yahoo.com.au
Mob: 0468 567 836
************************
KHOẢNG XÁM
Em giẫy đạp vào đời theo tiếng khóc
Mà trần gian nào phải thiên thai
Em hồn nhiên cười hiền như nắng sớm
Đôi mắt tròn, ôi đôi mắt nai
Rồi từ đó kiếp phù du cũng lớn
Em bước đi, bập bẹ dăm từ
Trong vòng mẹ ấm em còn nhớ
Kẽo kẹt trưa hè mẹ hát ru
***
Theo năm tháng em dần thành thiếu nữ
Thả ước mơ đến cõi thiên đàng
Làm công chúa trong rừng sâu ngập gió
Lá hoa cười chim ríu rít vang
Bình minh đến nắng vàng rực rỡ
Em say trong giấc ngủ thiên thần
Không gian đứng, thời gian ngừng thở
Nụ hôn chàng đánh thức trời xuân
Em ngơ ngác nhìn đời ươm nụ
Anh là ai, đôi mắt nuốt hồn em?
Khu rừng vắng, cỏ hoa và nắng
Rung rinh màu sắc xám ánh chiều lem
***
Rồi đến lúc giờ tàn đã điểm
Ngựa không còn thuyền nhỏ cũng xa
Chỉ sóng nước hững hờ buông lả
Và ráng chiều nhuộm sáng không gian
Em vẫn đợi, thuyền về bến đậu
Chở em đi chở cả tình sầu
Chở ước mơ dự tiệc đêm thâu
Rồi tuyệt vọng thuyền không ghé bến!
***
Bé thơ xưa không còn thiếu nữ
Bỏ ước mơ đời, bỏ tiệc vui
Bỏ thiên thai, nán lại ngậm ngùi
Chôn kiếp đời phù du mộng dữ
Cô bé xưa giờ là thiếu phụ
Gánh nỗi sầu oằn cả hai vai
Chất đau thương chết lịm một đời
Hồn ngây dại, thân chìm trong tê tái
Không gian xám, thời gian cũng xám
Xám cô đơn, xám cả cõi đời
Khói mây trời cũng xám thiếu phụ ơi
Đời nhạt lắm đỉnh vô thường chất ngất!
ThuTuyet
Saigon 2008
Photographer: Hung Nguyen
Designer: HM
************************
THƠ SINH NHẬT.
Hôm nay trời đẹp nắng hanh vàng
Yến Oanh trên ngàn hát ca vang
Mừng ngày ta bước sang tuổi mới
Lòng vui rộn rã ngỡ xuân sang
*
Ngoài sân hoa khoe sắc bên thềm
Đong đưa trong gió đoá Quỳnh Hương
Cành Hồng tươi thắm vừa hé nhụy
Tơ vàng quấn quít bước chân êm
*
Mừng ngày nắng đẹp hòa lời ca
Có lũ Bướm Ong lượn la đà
Có ánh nắng vàng vương theo gió
Lời thơ thấp thoáng bút thăng hoa
*
Nghiêng nghiêng nét chữ trải đôi dòng
Cho dẫu lệ đầy với tháng năm
Thời gian không nhạt nhòa mộng ước
Hồn thơ mãi tươi thắm màu hồng.
KC.
************************
Chúc Mừng Sinh Nhật
(Thân tặng Nữ Sĩ Kim Chi)
Hồn thơ say đắm tình nồng
Kim còn sâu chỉ thêu Hồng Yến Oanh
Chi chi chít chít lá cành
Xum xuê hoa trái trời xanh hiền hòa
Tình đời vẫn thắm mặn mà
Thơ còn bay bổng thiết tha bồng bềnh.
Nguyên Khang
28/07/21
************************
XIN ƠN TRỜI MƯA NHẸ
Mẹ chia tay Sài Gòn
Em chia tay sài gòn
Con đường dài trước mặt
Lệ rơi dài phía sau.
*
Người đi lòng u uất
Rẫy bắp còn phía xa
Quỉ thần chừng bưng mặt
Thổn thức với quê nhà.
*
Chẳng còn nơi ẩn náo
Chẳng còn nơi dung thân
Đàn chim bay xao xác
Những nẽo đường quê hương.
*
Em về chưa về chưa
Mây có bay ngang đầu
Xin ơn trời mưa nhẹ
Trên phận đời bể dâu.
Lý Thừa Nghiệp
(Melbourne, 29/07/2021)
************************
Tìm Người Tình Yêu Thơ
(Tặng Nữ sĩ T3)
Có nỗi đau nào như nỗi đau tuổi hạc?
Có tình yêu nào bàng bạc như yêu Thơ?
Có nỗi nhớ nào, như nỗi nhớ người yêu?
Trong nỗi nhớ có niềm đau ngọt sớt
Ta yêu thơ cũng mang niềm đau xót
Như nguồn thơ máu chảy về tim
Rồi từ tim Ta, Thơ cứ mãi đi tìm
Một chân lý, một mối tình trong sáng
Tìm người Tình yêu thơ như Ta bàng bạc
Để cùng thơ, trang trải lòng nhau
Nhưng hình như, thế giới khó tìm đâu
Một mối tình, một người yêu Thơ,
Tâm đầu đắc ý!
Thôi thì thôi! Chỉ mình Ta như ý
Với nàng Thơ trang trải nỗi lòng Ta
Ta làm thơ ta, và thưởng thức lòng Ta
Ôi! Tình thơ như bão biển bao la
Cơn sóng gió dập vùi tình Ta chao đảo
Thế gian này, chắc không còn chốn đảo
Một chốn hoang vu, cho Ta gửi gắm tình mình
Khao khát buổi bình minh
gặp người tình cùng thưởng thức Tình thơ
Ý hợp Thơ tình!
TTT
14/09/2012
************************
Chàng Trai Chung Tình
Má tôi kể lại tôi nghe
Em gái thứ sáu ruột rà má tôi
Là cô thôn nữ năm xưa
Tuổi vừa mười sáu trăng tròn xuân xanh
Ngây thơ hiền hậu siêng năng
Chèo xuồng chở lúa đem chà gạo ăn
Xuồng Dì tới giữa dòng sông
Sóng to gió lớn chìm xuồng Dì tôi
Dì không biết lội biết bơi
Nên đành chết đuối thây trôi giữa dòng
Mộ Dì chôn giữa đồng quang
Có chàng trai trẻ cất chồi sát bên
Yêu Dì chưa dám nói ra
Đợi vài năm nữa cậy người mối mai
Nay thì Dì đã chết rồi
Cất chòi giữa mộ đúng trăm mươi ngày
Ngại ông thầy Pháp trừ ma
Chặt đầu trinh nữ luyện bùa Thiêng Linh
Thế gian lắm kẻ chung tình
Mấy ai giữ mộ như chàng trai kia?
Kiếp này đã lỡ làng nhau
Kiếp sau xin hẹn thủy chung một nhà
Sài Gòn, tháng 6 năm 2021
Tô Tú Trinh
************************
Đêm Trăng Ước Mộng
Đêm nay trăng sáng vô ngần
Trăng Rằm tháng sáu sáng soi đôi bờ
Đêm trăng ước mộng cuộc đời
Người thương kẻ nhớ thương hoài ngàn năm.
Trịnh Ngọc Thu
25/07/21
************************
Gởi lời thăm quê
Giờ đây sống ở xa quê
Được tin Covid tràn về miền Nam
Tất cả đều phải ngưng làm
Cuộc sống vất vả chịu cam khổ nhiều
Nghĩ tới buồn biết bao nhiêu
Đôi lời thăm hỏi, đôi điều vấn an
Cầu mong dịch bệnh sớm tan
Cầu cho cả nước, họ hàng bình yên
Cầu cho Cô, Bác, xóm giềng
Cầu cho bè bạn thân riêng của mình
Cầu cho các cháu trẻ xinh
Được nhiều sức khỏe, yên bình khắp nơi
Chung tay chống dịch, đừng lơi
Dập tắt dịch bệnh cuộc đời mới yên
Chân thành với chút lời riêng
Nhớ luôn cố thủ, ở yên trong nhà
Cô vid chẳng ngại đường xa
Nơi đâu cũng tới, trong nhà nó kiêng
Rửa tay, sát khuẩn thường xuyên
Gia đình mạnh khỏe, dịch liền sẽ lui
Nhớ quê với những bùi ngùi
Đôi lời thăm hỏi, Cầu VUI AN BÌNH
Kim Thoa Melbourne
19/07/2021
************************
Mối Tình Câm!
Nghiệp đã tới duyên tình phải khởi
Cưỡng được sao mối rợ duyên sinh
Nhân duyên tiếng sét ái tình
Chữ yêu thương ấy! Chữ tình bao la!
Đã là “nợ” duyên tình phải trả
Đã là duyên nghiệp dĩ phải mang
Dẫu ai tài giỏi nghĩ bàn
Đố mà thoát khỏi lưới màn nghiệp duyên
Yêu là vậy, thuyền quyên phải gánh
Tình với tình vô hạn, vô biên
Yêu thương, hờn hận, ưu phiền
Đều là nghiệp chướng duyên tiền kiếp xưa
Tình là thứ mây mưa tình ái
Yêu là thương ân ái trao nhau
Xuân-Thu nghĩa thắm tình sâu
Hạ-Đông nóng lạnh tình sầu khó qua
Tình với nghĩa sâu xa là thế
Hạnh phúc nào ai kể trăm năm?
Ba sinh một kiếp con tằm
Thôi thì ôm mối tình câm mới là!
Mối tình câm! Âm thầm mới thiệt!
Mộng yêu thương tha thiết mới hay!
Mơ ôm hình dáng trong tay
Dẫu là cõi ảo vẫn say đắm hồn.
C.M.N
28 July 2020
************************
NGƯỜI LÀ DUY NHẤT
Người là duy nhất trong tim em
Chẳng đem so sánh cùng ai được
Đừng màng gần xa hay sau trước
Mộng ước bây giờ là người thôi…!
Người là nhung nhớ mỗi ngày trôi
Là yêu là ghét là hờn giận!
Có một niềm thương sâu bất tận
Dành trọn cho người – người biết không???
Người là hơi ấm giữa trời đông
Là vòng tay ngọt – là thương nhớ!
Dù chẳng gần nhau mà em ngỡ
Người luôn luẩn khuất ở cạnh bên
Mỗi ngày nỗi nhớ lại đầy thêm
Gửi trao cho người bao tha thiết
Dịu dịu êm êm người có biết?
Cũng đủ ấm nồng trái tim em!
Thương nhau đâu cứ phải kề bên
Tay đan quấn quýt mỗi ngày nhỉ
Ta có trong nhau từng suy nghĩ
Đong đầy hạnh phúc – chỉ thế thôi!
Đồng Ánh Liễu
************************
UYỂN MỘNG LÀN CÔN…
Tàn đêm mộng ngỡ máu tim dồn
Hỗn chiến liên hoàn thể độc môn
Đả tấn nghiêng mình xoay vũ trụ
Truy đòn hất mũi chuyển càn khôn
Choàng tay ưỡn ngực ngang tàng lách
Áp cẳng lùa chân ngạo nghễ lòn
Đẫm ướt trần ai dường nhỏ giọt
Ôi Trời ! Quá khổ luyện làn côn…
SL
29/07/14
************************
VẠI TÌNH
Tôi thấy anh buồn trong đêm nay
Lời thơ chan chứa những u hoài
Định lòng chấp bút vài câu chữ
Sợ làm kinh động dấu chưa phai.
Tôi thấy anh ngồi nhấp men cay
Giọt thương lan tỏa khắp hình hài
Kìa như thấp thoáng mờ nhân ảnh
Bóng người một thuở cận kề vai.
Tôi thấy anh ngồi ngó sương mai
Một đêm thức trắng mộng canh dài
Liệu chừng im tiếng niềm riêng ấy
Có còn tìm đến nữa khi say.
Tôi thấy anh buồn Tôi thấy tôi
Chiếc bóng dài theo dáng anh ngồi
Tôi thu tôi lại chừng như tưởng
Chỉ mỗi mình tôi với chính tôi.
Mộc Lan
************************