Vườn Thơ NQ: Dĩ Hòa Vi Quý
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
Dĩ Hòa Vi Quý
Phong hóa Việt “Dĩ Hòa Vi Quý”
Lời răn khuyên của bậc Mẹ Cha
Anh em chung sống một nhà
“Kính trên nhường dưới” sống hòa hợp nhau
*
Thương yêu mới tình sâu nghĩa nặng
Đã cùng nhau sát cánh chung vai
Bao năm cay đắng ngọt bùi
Chung tay xây đắp niềm vui xứ người
*
Nay đã có Cộng Đồng dân Tỵ
Ngôi nhà chung tá túc tinh thần
Nỡ nào một chút ganh tranh
Tỵ hiềm bất mãn mà thành bão giông!
*
Người chắn gió! Gió nào chắn được?
Gió bay qua, mắt nhức bụi cay
Tầm nhìn khó thấy việc hay
Tự mình chuốc lấy đắng cay muộn phiền
*
Người chặn nước, nước thì cứ chảy
Nước qua rồi, bùn đất lấm thân
Lấm thân chẳng rửa nặng thân
Lại cần có nước tắm thân mới là…!
*
Người quét rác, nếu không hốt rác
Hùn nhau vun đống rác càng to
Lâu dài rác thối chẳng lo
Môi trường ô nhiễm ắt do tại mình.
*
Chuyện Cộng Đồng cần Tình thắm nghĩa
Lợi lộc chi mà hám công danh
Dấn thân gánh vác vận hành
Lo cho chung cuộc tinh thần đáng khen
*
Hãy vun đắp khen chê đúng mực
Với tinh thần khiêm tốn dựng xây
Đừng đả kích, chớ quá tay!
Tổn thương nhân khí, hóa bày rẽ chia…
Lão Tỵ
************************
Tình Xuân
Dang tay ôm cánh hoa đào
Màu hoa rực rỡ vương vào tóc em
Mùa xuân lại đến bên thềm
Tình xuân em mãi ngủ yên giấc nồng.
Kim Chi
************************
BÀI THƠ HỎI NGÃ (1)
TIẾNG VIỆT TA HAY THẬT…
MŨM MĨM béo, MỦM MỈM cười.
CỦ quả dành để biếu người CŨ xưa.
KIỄNG chân, chậu KIỂNG đu đưa.
KẺO hết, KẼO kẹt đêm mưa võng buồn.
HỔ thẹn chưa HỖ trợ lương.
GÃ kia GẢ bán người thương vì tiền.
HẢO tâm lo chuyện HÃO huyền.
Đi buôn LỖ vốn, nước màu LỔ loang.
PHỦ phê chừ mới PHŨ phàng.
Nửa đường GÃY gánh, GẢY đàn tìm vui.
GÃI đầu tính ngược, tính xuôi.
Còn lưng NỬA vốn NỮA thời tính sao.
GIÃI bày GIẢI nghĩa dễ đâu.
Chưa kịp ẩu ĐẢ qua cầu ĐÃ xong.
Run RẨY phát RẪY dọn nương.
GỠ rối điềm GỞ rộng đường nhân sinh.
Chú RỂ bứt RỄ cây quỳnh
Ra sức BỬA củi cho mình BỮA ăn.
BẨM thưa, bụ BẪM con người.
Nói năng tao NHÃ, chim kia NHẢ mồi.
MÃ ngoài mồ MẢ xinh tươi.
Nhường cơm SẺ áo cho người SẼ vui.
Linh CỮU vĩnh CỬU ai ơi.
CỮ kiêng CỬ động bệnh thời sẽ qua.
TẺ nhạt, gạo TẺ của ta.
Gần mà giữ KẼ thà ra KẺ thù.
KHẺ mỏ, nói KHẼ như ru.
CỖ bàn, CỔ kính công phu phụng thờ.
BỖNG dưng trầm BỔNG bất ngờ.
BĨU môi dè BỈU ai chờ đợi ai.
Bắt BẺ, BẼ mặt tía tai.
LẺ loi lý LẼ gạt ngoài chẳng nghe.
ST trên Net.
************************
BÀI THƠ HỎI NGÃ (2)
TIẾNG VIỆT TA HAY THẬT…
Ngoài vườn CHỎNG gọng CHÕNG tre.
CẢI thiện, CÃI lại khó mà hoà nhau.
CHĨNH (hũ) tương nghiêng, CHỈNH sửa mau.
CỦNG cố lời nói cho nhau CŨNG đành.
CỞI trói CỠI (cưỡi) ngựa phi nhanh.
Xem ai cứng CỎI được dành CÕI tiên.
BẢO ban, BÃO tố khắp miền.
HẢNH nắng, HÃNH diện tuỳ duyên tuỳ thời.
Hồ đầy XẢ nước cho vơi.
Giữ gìn XÃ tắc kẻo thời suy vong.
Chèo BẺO, bạc BẼO dài dòng.
Quê hương rất ĐỖI, ĐỔI thay phố phường.
NGHĨ mình ngơi NGHỈ dưỡng thương.
TĨNH tâm TỈNH ngộ tìm đường ẩn cư.
TIỂU đội còn bận TIỄU trừ.
Ngỡ rằng bảnh TẺN thành dư TẼN tò.
SẢI tay chú SÃI thập thò.
Nhân sự thừa THÃI bị toà THẢI ra.
Đứng SỮNG, SỬNG sốt sợ ma.
Trẻ thơ nói SÕI nhặt SỎI đá trôi.
TRẢ nợ bằng một TRÃ xôi.
NÃY giờ còn đợi hạt thôi NẢY mầm.
Ẩn SĨ, SỈ nhục giận căm.
GIẢ dại GIÃ gạo thăng trầm cho qua.
QUẪN trí nghĩ QUẨN sa đà.
Chấp nhận xúi QUẨY hơn là QUẪY đuôi.
Đâm THỦNG, THŨNG xuống thấp rồi.
Đòn BẨY được dịp lên đồi BẪY chim.
Đội NGŨ giấc NGỦ lim dim.
Ân SỦNG ướt SŨNG nằm im chờ thời.
TỦM tỉm, đánh TŨM không lời
VĨ cầm, VĨ tuyến… VỈ ruồi giúp ta.
Rác RƯỞI gấp RƯỠI hôm qua.
ĐẨY xe, ĐẪY giấc người ta chối từ.
ĐẢNG phái, ĐÃNG trí ưu tư.
DỞ hơi, DỞ thói tật hư DỠ nhà.
LẨN quẩn, LẪN lộn tuổi già.
ĐỈNH chung, ĐĨNH đạc cũng là ĐỈNH cao.
ST trên Net.
************************
BÀI THƠ HỎI NGÃ (3)
TIẾNG VIỆT TA HAY THẬT…
ĐỂ dành, hiếu ĐỄ về sau.
Cô bé tròn trịa thật là DỄ thương.
DỎNG tai, DÕNG dạc khiêm nhường.
RẢNH rỗi san lấp RÃNH mương trước nhà.
Qua NGÕ, NGỎ lời hát ca.
QUẢNG cáo – thực tế cách ba QUÃNG đường.
RỦ rê quyến RŨ nhiễu nhương.
RỔ sảo, RỖ mặt vấn vương một thời.
CHỬA đẻ, CHỮA bệnh ai ơi.
Trường hợp HÃN hữu xin thời bỏ qua.
Phá CŨI làm CỦI bếp nhà.
Xén bớt công QUĨ, QUỈ ma chẳng từ.
Hạt DẺ, đất DẼ suy tư.
Sàng SẢY ít gạo đến giờ chưa xong.
RỬA nhục thối RỮA mặc lòng.
Hen SUYỄN, suy SUYỂN đợi mong bao ngày.
CƯỠNG đoạt chim CƯỞNG trong tay.
Xin đừng cà RỠN… RỞN gai ốc rồi.
SỬA chữa, SỮA mẹ em ơi.
SẪM màu, SẨM tối xin mời ghé thăm.
MẨU bánh dành biếu MẪU thân.
Đắt RẺ, ngã RẼ bao lần em qua.
SỖ sàng, SỔ toẹt chẳng tha.
GIẢ thật, GIÃ gạo cho qua tháng ngày.
Gây GỔ, cây GỖ chuyền tay.
Cánh HẨU chầu HẪU ngồi chờ đổi ngôi.
Mưa rỉ RẢ mệt RÃ người.
RÃO gân cốt, RẢO bước thời đi nhanh.
Cây SẢ, suồng SÃ là anh.
TẢ thực, TÃ lót để dành trẻ con.
Chàng HẢNG ai mở HÃNG buôn.
KỶ luật KỸ xảo mình luôn ghi lòng.
HỦ tục, HŨ gạo ngày đông.
Hỏi NGÃ khó, chớ NGÃ lòng NGẢ nghiêng…
ST trên Net.
************************
LOA XÓM
Loa lõa loa loa
Đây loa hợp tác
Bà con cô bác
Chú ý nghe đây…
Cái cột loa này
Nằm ngay ngõ xóm
Nên loại cây khóm
Tóm cột leo lên
Đến tận loa kèn
Mần ngay cái ổ
Bởi tình hình đó
Mỗi buổi phát thanh
Nhạc nỗi đùng đoành
Là bay loạn xạ
Vậy làng thông báo
Bà con tránh ra
Chớ đứng gần loa
Mà ăn phải vạ
Loa lỏa loa loa…
Bach Trần
************************
Tình Đời Nhi Nữ
Tôi muốn hỏi Trời cao, mang thân gái dặm trường
Sao trang trải? Tình yêu thương êm ấm?
Có phải Trời xanh, xanh màu thăm thẳm
Vô bến vô bờ, vô cảm mây trôi?
Để cuộc đời tôi bồng bềnh trôi nổi
Mười hai bến nước hẹn hò, một con đò duyên nghiệp
*
Theo giòng chảy ra khơi
Trời mênh mang! Nước mênh mang
Đôi vai gầy một kiếp cưu mang
Bến trong, bến đục
Giọt lệ nào tôi khóc cho tôi?
Đôi mắt buồn lệ rơi, lăn dài trên má
*
Kiếp hồng nhan tủi phận đơn côi
Dẫu đời sống có đôi, vẫn lẻ loi chiếc bóng!
Ánh Nguyệt tròn lay sóng lung linh
Người đời ca tụng, nhưng nào ai đã tới!
Cung Hằng buồn rười rượi, một nỗi chơi vơi
Chú cuội ngồi chơi, có vui gì trên đó?
*
Cây cội đa già đứng đó, ngàn năm không lá
Sông Ngân Hà dài quá, cầu Ô Thước mong manh tạm gá
Lệ trào rơi Chức Nữ bi thương cho một chặng đường
Ngưu Lang đứng ngó, tình là thế đó!
Hay chăng? Phận nữ nhi bàng bạc mây trăng
*
Đôi vai gầy nặng gánh cưu mang
Đôi má hồng, hồng nắng hành trang
Trong tâm hồn trinh trắng
Đôi mắt huyền ngời ánh thuyền quyên
Khiến người đời tham đắm tình duyên
Cho tình đời nhi nữ triền miên… nồng thắm.
C.M.N
5 Oct 2017
************************
“Thánh Thơ”
Ngồi nơi đáy giếng luận thơ Đường
Ếch ộp xem trời ngỡ tấm gương
Hắn nghĩ thi mình như Lý Bạch
Cô rằng phú chị tựa Xuân Hương
Nhân danh “ngũ độ” quyên tiền bạc
Tự sướng “niêm vần” cợt quận nương
Bảy chữ tám câu mòn cũ lắm!
Lưu tình xướng hoạ chớ xưng vương!
Củ Mì
2/10/2014
************************