CUỐI TUẦN 10/10 –Cùng nhau Cười, Đọc & Nghe Thơ và Hồi ký
Mùa Xuân Như Ý sưu tầm
Cuối tuần là khoảng thời gian mà mọi người mong đợi nhất sau một tuần làm việc mệt mỏi. Có rất nhiều việc mà bạn có thể làm vào cuối tuần để giúp bản thân giảm áp lực cũng như nạp năng lượng cho tuần làm việc kế tiếp. Vậy làm thế nào để ngày cuối tuần của bạn trở nên ý nghĩa hơn?
THẬT DỄ, hãy để Mùa Xuân Như Ý giúp bằng cách ––Cùng nhau Cười, Đọc & Nghe Thơ và Hồi ký.
***********
Tùy bút
NGƯỜI NỮ CA SĨ HÁT HAY
Nàng là một nữ ca sĩ vẹn toàn ! Sắc đẹp của nàng ai ai cũng phải ngẩn ngơ, nhất là khi đứng trên sân khấu tràn đầy ánh sáng muôn màu, rực rỡ. Giọng hát của nàng cất lên giũa những tiếng hoan hô gào thét của các fan cuồng nhiệt. Khỏi nói, những tràng pháo tay vang rền cả hội trường, tưởng như không hề dứt, những bó hoa to đùng thi nhau tặng nàng, tưởng chừng ngập đầy cả sân khấu.
Cho nên sô diễn nào có gắn hình ảnh và tên tuổi của nàng, luôn luôn “cháy vé”. Bầu sô hả hê hết biết !
Đúng là một ngôi sao sáng chói trên vòm trời âm nhạc hiện nay ! Ngoài đời , các chàng trai giỏi ăn chơi vung vít, cả đến các gã đàn ông sồn sồn nhà giàu cỡ đại gia vợ con đùm đề rồi, hầu như cũng đều say mê để mà… ôm ấp.
Đời nó đáng yêu và đáng sống làm sao !
*
Tết lại đến ! Một chương trình Đại Nhạc Hội vô cùng hoành tráng được tổ chức ngay trong lòng thành phố, để đón Xuân về ! Hầu hết các tài năng ca Tân, Cổ nhạc thân quen, các ban Tấu Hài râm ran đương thời, cùng các màn nhảy nhót lai căng tưng bừng biểu diễn rập theo thời trang ngoại quốc, đều tập hợp về đây khoe tài, khoe sắc với khán giả. Dĩ nhiên không thể nào thiếu vắng nàng ca sĩ yêu mến của chúng ta.
Ngoài rạp, khán giả tấp nập kéo đến mỗi lúc một đông. Giá vé chợ đỏ, chợ đen mời chào, rao bán đều hết sạch. Chương trình còn được truyền hình trực tiếp cho toàn nước cùng xem chung.
Tết Nhất mà ! Khán giả và nhân dân cả nước lại một lần nữa được tha hồ vui chơi, giải trí, để quên đi tất cả những gì buồn vui, cơ cực lẫn đau đớn ê chề chịu đựng từ những tháng ngày qua trong năm cũ mình đã sống.
Đêm vui mở màn đúng giờ. Từng tiết mục ca, nhạc, kịch, lần lượt biểu diễn, khá hấp dẫn dưới ánh đèn sáng choang trên sân khấu.
Cho đến bây giờ thì mới đến phần trình diễn của nàng ca sĩ yêu mến của chúng ta. Sau mấy lời giới thiệu ngọt xớt như mía lùi của MC, nàng xuất hiện. Chao ôi, bộ áo quần hàng hiệu loại đắt tiền, lộng lẫy quá chừng ! Những bước chân khoan thai trên sân khấu, môi luôn nở nụ cười tươi thắm, nàng khẽ nghiêng mình, cui đầu chào khán giả, giữa dòng nhạc mở đầu đang lả lướt… êm đềm… để đưa đẩy giọng hát của người ca sĩ đi dần vào cái thế giới âm thanh quyến rũ đến… mê hồn !
– Em như cô gái hãy còn xuân,
Trong trắng thơ ngây, chưa lấm bụi trần…
Cứ thế, cứ thế… dòng nhạc và lời ca quyện vào nhau nâng bổng khán giả lên cao vút tận… trời mây, cho đến hết bản nhạc ! Y như rằng, tiếng vỗ tay rền vang khắp rạp và cái màn tặng hoa thời thượng lại được diễn ra ngoạn mục vô vùng !
Cho đến lúc nàng bước vào bên trong sân khấu, thì ngay đằng sau một cánh gà sân khấu, tiếng khóc lè nhè của đứa con trẻ khoảng bốn, năm tuổi, vang lên :
– Mẹ ơi, mẹ… con muốn về nhà… hu hu….
NGƯỜI TA THƯỜNG NÓI
*Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ !
***********
–Nghe & Đọc Thơ
Màu tím hoa sim
Nhà Thơ: Hữu Loan
Khóc vợ Lê Đỗ Thị Ninh
Nàng có ba người anh đi bộ đội
Những em nàng
Có em chưa biết nói
Khi tóc nàng xanh xanh
Tôi người Vệ quốc quân
xa gia đình
Yêu nàng như tình yêu em gái
Ngày hợp hôn
nàng không đòi may áo mới
Tôi mặc đồ quân nhân
đôi giày đinh
bết bùn đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
bên anh chồng độc đáo
Tôi ở đơn vị về
Cưới nhau xong là đi
Từ chiến khu xa
Nhớ về ái ngại
Lấy chồng thời chiến binh
Mấy người đi trở lại
Nhỡ khi mình không về
thì thương
người vợ chờ
bé bỏng chiều quê…
Nhưng không chết
người trai khói lửa
Mà chết
người gái nhỏ hậu phương
Tôi về
không gặp nàng
Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
thành bình hương
tàn lạnh vây quanh
Tóc nàng xanh xanh
ngắn chưa đầy búi
Em ơi giây phút cuối
không được nghe nhau nói
không được trông nhau một lần
Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
áo nàng màu tím hoa sim
Ngày xưa
một mình đèn khuya
bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo
ngày xưa…
Một chiều rừng mưa
Ba người anh trên chiến trường Đông Bắc
Được tin em gái mất
trước tin em lấy chồng
Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
Đứa em nhỏ lớn lên
Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
Khi gió sớm thu về
cỏ vàng chân mộ chí
Chiều hành quân
Qua những đồi hoa sim
Những đồi hoa sim
những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
Màu tím hoa sim
tím chiều hoang biền biệt
Có ai ví như từ chiều ca dao nào xưa xa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu
Ai hỏi vô tình hay ác ý với nhau
Chiều hoang tím có chiều hoang biết
Chiều hoang tím tím thêm màu da diết
Nhìn áo rách vai
Tôi hát trong màu hoa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu…
Màu tím hoa sim, tím tình trang lệ rớm
Tím tình ơi lệ ứa
Ráng vàng ma và sừng rúc điệu quân hành
Vang vọng chập chờn theo bóng những binh đoàn
Biền biệt hành binh vào thăm thẳm chiều hoang màu tím
Tôi ví vọng về đâu
Tôi với vọng về đâu
Áo anh nát chỉ dù lâu…
Hữu Loan (1949)
***********
–Nghe Hồi ký
SÀI GÒN NỖI NHỚ KHÔNG NGUÔI
Hồi ký của Mùa Xuân Như Ý (Melbourne, Australia)
***********