Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 28/02/2021
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
Ta Say Tình
Rượu say! Ta tỉnh không say
Đời say, say khướt ta say khi nào?
Tình là một thú tào lao
Say tình hơn rượu hồn cào tâm say
Ai người cứ nói ta say!
Cứ đưa rượu tới cho đầy tầm tay
Nốc cạn đáy trời quay quay
Mây trôi lãng đãng tình ngây ngất tình
Chập chờn cái dáng em xinh
Bờ môi em thắm, chữ tình anh say
Bước chân em bước trang đài
Gió tung tóc rối bài hoài anh say
Rượu say! Ta tỉnh không say
Say tình đốt cháy tim gầy đau thương
Tỉnh say thao thức đêm trường
Ai say, ai tỉnh tình trường mới hay!
Triệu Khang
25/2/2021
************************
Lọ Cồn, Khẩu Trang
Mùa dịch vật bất ly thân
Ấy là những chiếc khẩu trang, lọ cồn
Thị thành cho đến nông thôn
Ai cũng phải thủ lọ cồn, khẩu trang
Anh em, chú bác, họ hàng…
Nhắc nhau sử dụng khẩu trang, lọ cồn
Cảnh sát canh gác sớm hôm
Cũng luôn sử dụng lọ cồn, khẩu trang
Quân nhân đi tắt về ngang
Rất cần sử dụng khẩu trang, lọ cồn
Sống giữa lòng dịch phải luôn
Sử dụng triệt để lọ cồn, khẩu trang
Dù mua chẳng phải dễ dàng
Phải kiếm bằng được khẩu trang, lọ cồn!
Tây, Ta chống dịch đã khôn
Kêu gọi dân nhớ lọ cồn, khẩu trang
(Giá như sớm bịt khẩu trang
Giờ đâu chịu cảnh tan hoang dập dồn!)
Dù không đi lại ngoài đường
Cũng nên sử dụng lọ cồn, khẩu trang
Thương người yêu, nhớ phải mang
Tặng nàng những chiếc khẩu trang, lọ cồn
Gặp nhau chẳng dám ôm hôn
Cũng phải sử dụng lọ cồn, khẩu trang
Vic dân có nguyên tắc “vàng”
Luôn luôn sử dụng khẩu trang, lọ cồn
Thế giới lắm cảnh đau buồn
Bởi không sử dụng lọ cồn, khẩu trang
Muốn dịch không có lan tràn
Tuân thủ sử dụng khẩu trang, lọ cồn
Muốn không có cảnh đau buồn
Triệt để sử dụng lọ cồn, khẩu trang!
Mùa dịch vật nhớ phải mang
Ấy là những chiếc khẩu trang, lọ cồn.
Dịch Mõ
************************
NGOÁI ĐẦU TRÔNG THÁNG CHẠP
Ngoái đầu trông tháng chạp
Thơ võng nắng về đâu
Bốn mùa đương giáp hạt
Vạn thọ nở ngang đầu.
*
Ngồi đây chờ nguyên đán
Mừng tuổi Mẹ ngàn năm
Ngồi đây chờ trời sáng
Bụi vẫn rơi âm thầm.
*
Bước xuống đò gọi gió
Mật ý trôi về đâu
Phật tâm hề! mờ tỏ
Trăng loang loáng trên đầu.
*
Qua sông chưa an tọa
Máu tim chảy ngược dòng
Sương cùng mây lan tỏa
Bèo giạt hề! mênh mông.
*
Nâng ly chờ năm mới
Loài thiên nga bay xa
Chuốc đi này mong muội
Chuốc đi chén hải hà.
*
Rót đầy thêm ly khổ
Chia đều cho mây bay
Ly nào ly khai ngộ
Chia đều từng cơn say.
*
Đêm rồi đêm sẽ cạn
Ngày mới rót về đâu
Tình sâu tình cũng mãn
Biển chiều chờ mưa mau.
Lý Thừa Nghiệp
************************
Một Chút Hy Vọng
Mong manh
Nhưng có
Ngày mai có nắng có mây
Có mưa có gió lung lay trưóc thềm
Có tình cũ bước âm thầm
Len vào tâm, giữa nỗi buồn corona
Corona cochina
Làm toàn thế giới dang xa lại gần
Một tia hy vọng mong manh
Tình người có thật chân thành lên ngôi
Cung Đỉnh
************************
EM LÀ GÌ TRONG TRÁI TIM ANH?
Em là gì ở trong trái tim anh?
Là chút mong manh ngày cuối đông cạn nắng?
Là chút hanh hao gió đầu Xuân trầm lặng
Là chút ân tình bù đắp lúc chơi vơi …?!
Em là điệu hò dìu dặt khi chiều rơi
Là sóng ngoài khơi ru tình anh lặng lẽ
Là nốt nhạc vui khi lòng anh quạnh quẽ
Là thương nhớ nửa vời … góc nhỏ nơi anh…?
Lưng chừng ngọt ngào…
Vời vợi chông chênh..!
Nồng nàn kề bên …
Hững hờ xa cách
Nào có gì đâu để hờn để trách…
Tình cảm lưng chừng … héo úa làm sao!
Thôi trả anh về
… vỡ giấc chiêm bao
Em bỏ lại đây ngọt ngào ánh mắt
Em bỏ lại đây vòng tay siết chặt
Dẫu cả đời này thương mãi chẳng thôi …!
Chẳng níu làm gì tình ấy chơi vơi
Dù xót , dù đau … bặt lời không khóc
Cố nuốt nước mắt… ngược dòng nặng nhọc
Để nhoẻn miệng cười vững chãi bình an
Hôm nay cạn rồi ngày mới lại sang
Nơi đó anh An…
Em rồi cũng Ổn…!
Đồng Ánh Liễu
************************
Khéo Chiều
Thằng anh phương bắc gắng mà chiều
Nếu không nó lại giở lắm chiêu
Ghế kia còn giữ ngôi tổng bí
Chức nọ còn ngai chủ tịch ngồi
Xí xóa dân toi dăm mạng thí
Làm ngơ khiển trách mấy thằng hư
Phú ngồi ngai thứ cùng cao ngất
Trọng vững còn lâu mới hạ đài.
Vuttan
************************
NẾU ĐỜI KHÔNG CÓ ANH
Em học hoài mà chẳng thuộc cách quên
Một cái tên hằn sâu trong kí ức
Quên ngọt ngào lời yêu thương nhất mực
Quên ray rứt mỗi ngày khi cố sức để quên.
Em dặn lòng học cách quên anh thôi
Đã đến lúc chẳng sống vì ai nữa
Bởi trái tim không còn nguyên lời hứa
Vết xước tình đời là chọn lựa riêng em.
Nỗi cô đơn nào rồi cũng sẽ nhạt phai
Khi tin yêu đã rơi vào nguội lạnh
Em sẵn sàng với tháng ngày cô quạnh
Nắng mùa này sóng sánh cả bình minh.
Em quên dần những ngày tháng vô tư
Nụ cười trong veo dường như là anh cất..!
Quên được không sao hai hàng nước mắt
Cứ chực trào khi gặp giấc mơ anh…
Mộc Lan
************************
Quắc Cần Câu
Nhậu quắc cần câu chửa muốn về
Chân quờ cẳng quạng mặt thời tê
Ông trời cũng bảy phân vì nể
Mụ đất còn ba vị phụ đề
Miệng rống còn hơn bò sắp tế
Mắt nhoè cứ ngỡ thỏ buồn mê
Mệt đừ uể oải mà ra vẻ
Giấy rách ta đây “giữ lấy lề”
SL 24/2
************************
Let Me Go
When I come to the end of the road
And the sun has set for me
I want no rites in a gloom filled room
Why cry for a soul set free?
Miss me a little, but not for long
And not with your head bowed low
Remember the love that once we shared
Miss me, but let me go.
For this is a journey we all must take
And each must go alone.
It’s all part of the master plan
A step on the road to home.
When you are lonely and sick at heart
Go the friends we know.
Laugh at all the things we used to do
Miss me, but let me go.
When I am dead my dearest
Sing no sad songs for me
Plant thou no roses at my head
Nor shady cypress tree
Be the green grass above me
With showers and dewdrops wet
And if thou wilt remember
And if thou wilt, forget.
I shall not see the shadows,
I shall not fear the rain;
I shall not hear the nightingale
Sing on as if in pain;
And dreaming through the twilight
That doth not rise nor set,
Haply I may remember,
And haply may forget.
Christina Georgina Rossetti
(1830-1894)
Để Tôi Ra Đi
Khi tôi tới cuối đường đời
Vầng dương theo lặn cuối trời xa xôi
Đừng bày nghi lễ cho tôi
Đầy phòng sầu muộn thêm khơi não nề
Hồn tôi thanh thản, khóc chi?
Nhớ tôi thoáng chốc, chớ hề nhớ lâu
Không cần cúi thấp mái đầu
Nhớ yêu thương lúc cùng nhau cận kề
Nhớ tôi nhưng để tôi đi.
Đoạn đường ai cũng phải về trước sau
Du hành đơn độc tránh đâu.
Trò chơi tạo hóa nhiệm màu lạ chi
Bước đầu trên nẻo thác về.
Khi người cô độc và tê tái lòng
Hãy tìm họp bạn tương đồng.
Cười như xưa lúc mình cùng đùa vui
Nhớ tôi hãy cứ nhớ thôi
Để tôi đi nhé, thảnh thơi trên đường.
Khi tôi chết, hỡi người thương,
Xin đừng hát khúc sầu vương não nùng
Mộ tôi hồng thắm đừng trồng
Chẳng cần bóng bách, bóng tùng buông lơi
Hãy giăng cỏ mượt xanh tươi
Đón mưa gieo hạt, hứng trời mù sương
Tùy người hé nụ nhớ thương
Hoặc theo cánh gió xuôi vườn lãng quên.
Tôi nào thấy bóng tối đen,
Nào còn cảm nhận êm đềm mưa rơi;
Nào nghe chim hót tuyệt vời
Họa mi dường đã rối bời đau thương;
Tôi mơ qua ánh vừng dương
Đâu còn mọc, lặn cuối đường chân mây
Đôi khi nỗi nhớ dâng đầy
Đôi khi quên lãng lòng đây lạnh lùng.
Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(chuyển ngữ) (DSLV)
************************
Bài Thơ Dài Ngắn
những bài thơ dài ngắn như hơi thở
lặng lẽ như sao trời
chữ nghĩa đôi khi dư thừa
đọc lên muốn cười muốn khóc
như cọng rơm bay theo gió
đóa hoa nở muộn vườn nhà ai mở ngõ
con đường trước mặt đèn treo thật sáng
phố xá tháng 12 không náo nhiệt như xưa
những bận tâm nặng lòng
đi về trên mặt phẳng thật trơn
rồi ngã xuống như những mảnh vụn
mang theo tiếng kêu
của nỗi buồn cuối năm và cơn đại dịch
niềm tin vào những thánh thiện
bỗng lung lay trước căn nhà
khi nghe bạo ngữ vang lên sau khung cửa
và người run rẩy lê chân dưới mưa
dung tích của ký ức quá đầy cho những phế thải
giọt cà phê nhỏ xuống như tiếng nhắc ngọt ngào
địa cầu phì nhiêu nuôi dưỡng tình yêu
bao la trải rộng
với những thấp cao khác biệt
bạo lực cuồng ngông
máu, mồ hôi, nước mắt
chảy ra thấm đất
mặt trời mặt trăng vẫn chung thủy
kể lể cùng ta những năm tháng qua đi
thời gian biền biệt chẳng bao giờ quay trở lại
bàn tay vẫy, lời giã từ
dài ngắn trôi theo câu chữ
thơ văn rồi cũng nhạt như mây.
thy an (DSLV)
************************
Thấu Tôm Chua
Bút Ký
Ngày mạ tui còn sống mỗi lần có dịp về thăm nhà là mạ tính ngày làm sẵn mấy thẩu tôm chua sao cho ngày con về là thẩu tôm chua vừa chín tới…
Quê tui ở làng Cầu Hai cách thành phố Huế 40km về phía nam thuộc huyện Phú Lộc. Làng Cầu Hai giáp lưng là ngọn núi Bạch Mã hùng vĩ nơi thời Pháp thuộc chính quyền đã dựng trên đỉnh núi thành một địa điểm nghỉ mát nổi tiếng… giáp mặt là phá Tam Giang hay còn gọi là đầm Cầu Hai nơi tôm cua cá không những ngon mà còn vô cùng phong phú. Nhà mạ nằm ngay trên con lộ chính dẫn từ làng cá đến khu chợ Cầu Hai nằm ngay trên Quốc Lộ 1… tui còn nhớ là sáng sáng mạ thường ra đứng đầu ngõ đón các gánh cá tôm dân chài mới đánh xong còn tươi rói lựa mua vài con hay vài “mớ” thật tươi và đem vào bếp làm ngay… thời đó tui chẳng biết phân biệt ngon dỡ là gì… chỉ “chăm chỉ” thưởng thức… sau này lớn lên đi xa “ăn đủ thứ” mới biết cá tôm quê mình tuyệt vời và đặc biệt là cách nấu nướng đơn giãn không cầu kì của mạ và cái hương vị chân quê ấy đã tự nhiên thấm vào ký ức huyết quản của mình lúc nào không hay…
Tôm chua là một trong những món mạ làm mà dù đi biền biệt phương trời tui vẫn không thể nào quên… Tôm mạ chọn là loại nhỏ cở nhỏ hơn ngón út còn nhảy tưng tưng trong rổ… măng thì mạ dùng măng vòi tức là các nhánh măng non mọc ra từ thân tre hay măng các bụi hóp (một loại bamboo chỉ cao 2-3m mà thời đó tui hay chặt làm cần câu cá), mạ nói măng vòi hay măng hóp thơm, dai và mùi nồng hơn… tui lăn xăn phụ mạ ra vườn nhổ riềng, hái ớt… rồi ngồi xem mạ làm tôm chua mà vô tư không biết là mình đang ghi vào bộ nhớ những hình ảnh đẹp về mạ mình và những kỷ niệm thời ấu thơ… Tôm chua làm xong mạ cho vào thẩu cắt lá riềng lót trên mặt và dằn xuống bằng hai cọng tre nhỏ cho tôm chua khi chín không nổi lên trên… vài ngày sau là thẩu tôm chua chín, thân tôm đỏ đượm xen kẻ giữa những lát măng riềng thái nhỏ sủi bọt lăn tăn trông thấy là các lỗ nước bọt trong miệng nở ra trào tín hiệu một bữa cơm đậm đà chất quê, hương vị dân dã… tôm chua ăn với thịt heo luộc, dưa giá hay dưa leo kèm vài loại rau mùi như diếp cá, tía tô, húng lủi và vài trái ớt thật cay… thì ngon đến tận mây xanh…
Bây giờ mạ đã mất nhưng món tôm chua mạ làm không bao giờ mất… nó luôn theo con đến bất cứ phương trời nào… hôm nay được ăn lại món tôm chua thật ngon do vợ làm tuy không cay toát mồ hôi như thời mạ làm nhưng đủ đậm đà để nước mắt lặng lẽ chảy trong lòng con…
Viễn Trình
200221
************************