Sunday, November 24, 2024

Nhân Quyền

The Vietnamese Newspaper

Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 05/12/2020

NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH

“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: tkvu42@yahoo.com.au
Mob: 0468 567 836

************************

Thoải Mái Rồi

Ta chiến thắng, ta không hề chiến bại

Chống dịch thành công triệt hại cô vi

Thoải mái rồi cuộc sống hành vi

Không gò bó không sầu bi cô lập

Thoải mái rồi từ nay tấp nập

Phóng khoáng đi về chẳng ngại đường xa

Phố chợ đông vui rộn rã tiếng ca

Ta họp nhóm bạn bè xôm tụ.

Vut Tan

************************

Vào Hạ

Vào hạ xuân qua gió thổi nhẹ

Nắng vàng le lói ánh bình minh

Nhìn ra ngoài ngõ im lìm vắng

Vắng cả không gian chẳng tiếng người…!

Trịnh Ngọc Thu

01/12/20

************************

Mê Tình Ngũ Âm

(Sắc, Huyền, Hỏi, Ngã, Nặng)

Tình là thế! Phải lòng đôi mắt “Sắc

Yêu là chi! Mê suối ngọc tóc “Huyền

Thương quá đi thôi, luôn lòng thẹn “Hỏi

Ngã” nẻo nào, dẫn lối “Nặng” hồn trôi?

Nguyên Khang

25/04/2016

************************

VÀNG ĐÁ BỒI HỒI

Lục căn ngó thấy lục trần

Đầu hai thứ tóc bần thần làm sao

Thiên Kinh chử nghĩa rạt rào

Lên đồi ngả nón đứng chào rừng thông

Xanh mênh mông, xanh mênh mông

Thấy bao nhiêu lá rơi trong nắng chiều.

*

Nghiêng vai gánh một gánh liều

Bỏ rơi thân phận làm tiều phu chơi

Cuốc lên đất đá bồi hồi

Cuốc lên vàng đá ngôn lời thậm thâm

Hứng đầy một trận mưa râm

Thơ ta sẽ rót muôn năm đó người.

Lý Thừa Nghiệp

************************

Noen Cảnh Sắc

Oh! Oh! Oh! Ông già râu bạc
Rực rỡ màu mũ áo đỏ au
Chân đi boot tuyết cùng màu
Vai đeo túi bự oh oh ông cười

Vui nhộn nhịp người người đón ổng
Xúm quanh ông chụp ảnh cười tươi
Trẻ thơ ông đặt trên đùi
Mấy bà mẹ trẻ đến ngồi cạnh ông

Oh! Oh! Oh? Người người xúm xít
Việc sắm mua đông nghẹt mọi nơi
Cửa hàng phục vụ bể hơi
Quán ăn, shop uống chỗ ngồi hết trơn

Cây Noen giăng đèn nhấp nhoáng
Xe Hươu bày, Hươu kéo bay xa
Giáng sinh máng cỏ kiêu sa
Cảnh trưng truyền thuyết Ngôi Ba giáng trần

Qùa đủ loại, thiệp phân nhiều cấp
Đùi ham bày với cặp gà tây
Nhà nhà náo nức trưng bày
Mừng Thiên Chúa giáng được ngày vui chơi.

Oh! Oh! Oh! Rượu mời thơm qúa!!!
Cha! Cha! Cha! Nhảy đã thiệt vui
Tiệc mừng thân chúc mọi người
Hồng Ân Thiên Chúa ban thời bình an.

Christine My Nguyen

************************

ƠN ANH

Một ngày đông giá đôi vai

Buồn heo hút những phôi phai cuộc tình

Ơn anh lặng lẽ bên mình

Hong chút lửa hạ hồi sinh nhụy đời.

Oằn lòng đựng hết lá rơi

Tình thu bỏ lại chẳng lời thở than

Ơn anh nhỏ giọt nhẹ nhàng

Chồi xanh khai nhụy chứa chan ân tình.

Tàn xuân khép kín lặng thinh

Bầu không én, vết chân in mi gầy

Ơn anh từng khoảnh khắc say

Tung hê em giữa đong đầy ước mơ.

Lật trang đặt bút làm thơ

Thỏa hiệp với bóng đặt giờ hợp hôn

Tỉnh say giữa những dại khôn

Thì thầm khe khẻ bồn chồn…ơn anh.

Mộc Lan

************************

QUẢ MÂM XÔI

Mâm xôi thuộc họ Hoa hồng,

Châu Âu, Bắc Mỹ vẫn trồng xưa nay.

Sa Pa, Đà Lạt quả này…

Phúc Bồn Tử gọi tên hay Dâu rừng.

.

Sắc vàng đen đỏ đã từng,

Hạt căng mọng nổi… tưởng chừng mâm xôi!

Họ dâu thừa hưởng tính trời,

Ngọt thanh, chua nhẹ vị thời rất ngon.

.

Quả ăn vị thuốc vẹn tròn,

Đông y thượng hạng vẫn còn sách ghi.

“Quả thần thánh” cố tìm đi!

Muốn làn da khỏe đẹp thì tìm mua.

.

Băn khoăn là thực hay đùa,

Mâm xôi quả ấy tiến Vua không bằng!

TGG.

************************

CHUYỆN ĐỜI…

Kiếp nhân sinh nếm cay đắng ngọt bùi

Người mới thấy ung dung là tốt nhất

Qua sóng gió gập ghềnh và được mất

Mới biết rằng an ổn quý biết bao

Ai kinh qua chìm nổi sóng ba đào

Để trân quý – ước ao đời đơn giản

Ta biết đủ để sống trong bình thản

Thịnh hay suy hẳn chẳng cố cưỡng cầu

Nhẫn một chút sẽ bớt những bể dâu

Cứ khạo khờ có chi đâu mà thiệt

Rồi những điều dường như ta đã biết

Coi như không – chẳng hối tiếc đau lòng

Một chút buồn – đừng để dạ long đong

Cứ an nhiên giữ lòng mình yên ắng

Càng khổ đau – tâm càng nên tĩnh lặng

Giữ nụ cười và nét mặt thản nhiên

Đừng tỏ ra đau khổ hay ưu phiền

Bởi chớp mắt ngày hôm nay đã hết

Căng cớ chi phải sống trong mỏi mệt

Dòng đời trôi có biết đợi bao giờ ?!

Còn những việc ta chỉ thấy mơ hồ

Mà lại cố tỏ ra mình tường tận

Sẽ là Dại khi sinh lòng sân hận

Để khổ sầu đau đáu tận tâm can

Có những việc thấu tỏ Cứ mơ màng

Bởi tuy rõ mà dường như chẳng rõ

Nhiều người ngỡ tỏ tường tâm can họ

Nhưng thực tình chẳng đoán được nông sâu

Đời vốn dĩ có quá nhiều bể dâu

Không thuần khiết như ban đầu ta nghĩ

Sống giản đơn bớt khổ đau bi luỵ

Nhân sinh mà – biết vậy để an yên!!!

Đồng Ánh Liễu

************************

Văn Hóa Việt Nam

Những câu thành ngữ tục ngữ quen thuộc nhưng ai cũng đang dùng sai.

Thành ngữ-tục ngữ vốn là những câu nói quen thuộc, thường được người Việt sử dụng hàng ngày. Những câu thành ngữ-tục ngữ thường được dùng để nói ẩn ý về một vấn đề hay con người nào đó trong cuộc sống. Tuy nhiên ngày nay, tiếng Việt của chúng ta đang dần mất đi sự trong sáng vốn có của nó và những câu ca dao-tục ngữ đó cũng vậy đã bị “tam sao thất bản” qua thời gian, và lâu dần chúng ta đã quen miệng dùng mà không hề hay biết. Bạn không tin ư? Hãy cùng xem qua chùm tranh vui dưới đây để kiểm chứng điều này:

6. “Chủ vắng nhà gà mọc râu tôm” (hay mọc đuôi tôm)

Để hiểu về câu thành ngữ này, chúng ta cần phải hiểu rằng câu trên được chia thành hai về đối nhau.

Vắng chủ nhà như bố mẹ hay người lớn tuổi trong nhà, trẻ con hay người làm thường nghịch ngợm bày trò phá phách trong nhà.

Gà mọc đuôi tôm: Gà trong thời kỳ “mọc đuôi tôm” là thời kỳ vừa mới lớn, đuôi mới mọc một nhúm lông, thường phá phách, ăn ít phá nhiều, bậy lung tung.

Câu đúng phải là: “Chủ vắng nhà gà vọc niêu tôm” ý ám chỉ rằng không có chủ nhà cai quản sẽ sinh mấy trò phá phách, hư hỏng.

Vậy có thơ rằng:

Gà nhà đâu có mọc râu

Chủ nhà đi vắng, niêu tôm gà mò

Vọc niêu tôm lũ gà non

Ăn vung ăn vãi lại còn phá chơi

Vắng chủ nhà ai quản tôi

“Chủ vắng nhà gà vọc niêu tôm” rồi.

Lũ gà con háu ăn thôi mà!

Nguyên Khang

Hình sưu tầm

************************

Vùng Đất Quê Hương

Nhạc Phẩm: Vùng Đất Quê Hương

Thơ: Dư Thị Diễm Buồn

Nhạc: Văn Giảng

Hát: Phương Oanh

Ta đến đây vùng quê hương rộng mở

Đám cỏ khô cằn chan chứa tình quê

Màu đất xám đen đưa dẫn lối về

Dòng phù sa nuôi ruộng đồng lúa mạ.

Cơn mưa đầu mùa mượt mà hoa lá

Giọt nước trong xanh trái nụ tươi màu

Đêm quê hương trăng sáng, rộ trời sao

Gió Thành Nội lâng lâng hồn lữ thứ.

Thần Kinh ơi, ấp yêu đời viễn xứ

Chiều mây bay thương nhớ núi Ngự Bình

Nón bài thơ tô đẹp thuở học sinh

Hơi sương nhẹ tình quê thêm thắm thiết.

Nơi thâm nghiêm mở đầu trang sử Vìệt

Một lần thăm lần vĩnh biệt ra đi

Tình quê hương, se sắt nỗi phân kỳ

Ta nhớ mãi thương hoài về xứ Huế.

Dư Thị Diễm Buồn (DSLV)

************************