Saturday, December 21, 2024

Nhân Quyền

The Vietnamese Newspaper

Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 29/11/2021

NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH

“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836

************************

Bình Lâm “Thánh Rắc Hành” bị côn an triệu tập

“Thánh rắc muối” tại nước Anh

“Thịt bò vàng dát” Tô Lâm đớp mồi

“Thánh rắc hành” tại quốc nội

Tuấn Lâm hành động cho mồi “phở tô”

Quán bình dân bàn tô hô

Bày trên hè phố với “tô phở bò”

“Rắc hành” thành thánh tài phô

Tên “Lâm” phạm húy “Lâm Tô” cường quyền

Côn an hành xử “hồng chuyên”

Triệu “Lâm tuấn” đến công quyền côn an

Tội bêu diễu Bộ Công an

Tô Lâm bộ trưởng công an hiện trò

Lâm ăn “rắc muối” thịt bò

“Rắc hành” là tội thịt bò “Tô Lâm”

Dám ngang nhiên diễu “Tô Lâm”

Tội này nặng lắm rắp tâm phản… rồi!

Mõ Đảng

************************

Bình “Miếng Thịt Bò dát vàng” -Tô Lâm đớp

Đớp đi quan chức Tô Lâm

Ngài quen đớp hít máu dân một đời

Ngao du đi sứ ăn chơi

Thịt bò được dát vàng nơi “cung đình”

Vua đầu bếp “rắc muối” tinh

Đút cho tận miệng rung rinh mời ngài

Chu mõm “chó” đớp miếng nhai

Phô trương “đạo đức” nhân tai hại người

Rửa sao bia miệng ở đời

Ghế cao triều đại ngài ngồi “bỏng mông”.

Mõ Đảng

************************

Tình Sen

Thế nhân thưởng ngoạn cảnh sen

Lá sen xanh thẳm trải thềm nhân gian

Sen hồng, sen trắng chen len

Vươn lên từ vũng bùn đen dưới đầm

Cánh hoa nhan sắc trắng, hồng

Thơm hương thanh nhã ôm lòng nhụy hoa

Gió đưa thoang thoảng hương qua

Không gian tĩnh lặng chiều tà ngất ngây

Nắng vàng tưới trải bóng mây

Giai nhân mặc khách hồn say tình đời

Đầm sen bát ngát tuyệt vời

Tình Sen ôm ấp lòng người lâng lâng.

Nguyên Khang

************************

Bình Củ Tỏi “Cô Đơn”

Tỏi này, là tỏi “cô đơn”!

Chắc chi mùi vị lại hơn tỏi “đùm”?

Tỏi “đùm” múi, mớ, tùm lum,

Đèo bòng con cái, lùm xùm ..mà ngon!

Tỏi này, trơ trụi…một hòn,

Râu ria rậm rạp tưởng ngon, chớ…phèo!

Giống gì, mà củ…đeo đeo?

Đập ra, hỏi được mấy …xèo, mà oai?

Tỏi này, tủi hổ giống nòi!

Mặt trơ, trán bóng, cù loi..củ hành,

Chắc đem ngâm …dấm, để dành,

Đợi..ngủm củ tỏi, mới đành đem xơi!

Tỏi này, chắc để chưng…chơi!!!

Trần Lê Tú

*

Tỏi cô đơn quý nhất đời

Đem treo vòng cổ kỵ lời thị phi

Một hòn như thể hòn bi

“Vong” e “vong” sợ nhập thì té ao

Sợ tỏi tròn chẳng dám vào

Tâm thần, tâm thất kín rào trấn ma

Yên tâm ngủ kỹ ha ha…

Sư nào bày vẽ cũng là kệ sư

Vut Tan

************************

Bình Khoai To-Nhỏ

Khoai to, khoai nhỏ đều ngon

Biết mần to nhỏ cũng giòn như ai

To nhỏ chỉ cần sức dai

Khi gặp lửa nóng to dài đủ phân

Biết cưng nựng, biết lên gân

Tạo cho hưng phấn mười phân vẹn mười

Khoai “chiên” hừng hừng nóng mời

Dễ chinh phục lắm những người háu…ăn!

Vut Tan

************************

PHÂN HỦY

Chiếc thuyền đang phân hủy trên ngọn núi

Dưới gầm cầu góc chợ

Sự phân hủy nhanh chóng tràn lan bầu trời

Tàn tro rắc lên sắc da màu áo trang giấy

Chỉ nốt nhạc còn sót lại còn rung rẩy

Chút gân máu chút hơi tàn

Lạ thay

Gầy lên cuộc phản kháng.

*

Nốc hết chai rượu mạnh

Phun ra từng khuôn mặt sừng lông

Từng nhà thơ chim quạ

Lổ chổ đá tàng ong

Hang ổ bụi sáp đắp dày tự ngã

Cắt chia ngang dọc

Ra sức bào đục đẻo

Chữ nghĩa trào ra trầy vi tróc vẩy

Đùn lên cuộc buồn mữa.

*

Mữa ra vườn nho

Vườn nho ung thư một nửa

Một nữa thiếu máu

Tim phổi tàn tật.

*

Vắt chân chụp hình giữa quán cà phê

Đăng lên bề mặt trái tim dị dạng

Đăng lên bờ mông ráng chiều

Cuộc phân hủy buồn nôn.

Lý Thừa Nghiệp

************************

GỌI LÁ VÀNG RƠI

Chiều nay ngồi nhìn mưa bay bay

Chợt buồn chợt nhớ bóng hình ai

Với một tình yêu xanh như ngọc

Rung động hồn tôi trong ngất ngây.

Đời như trỗi lên bao tiếng hát

Người đã chở về một đêm trăng

Lấp lánh sao trời lung linh chiếu

Hương nồng lan tỏa tựa đêm Xuân.

Người đã cho tôi bao ước mơ

Mà tôi khao khát tự bao giờ

Bước chân ái tình đi rón rén

Rộn rã như tình yêu ban sơ.

Vần thơ bay bổng cuộn hồn tôi

Như bướm say hoa vờn lã lơi

Nhặt tùng con chữ về dệt mộng

Gọi lá vàng rơi gửi đến người.

KC.

************************

NHỚ

Đã bao lần em cầm điện thoại lên

Mở Zalo xem anh còn truy cập

Nhìn tên anh – đèn xanh cũng vừa bật

Chẳng biết rằng có đang nhớ như em

Chỉ thế thôi chẳng dám nhắn gì thêm

Lại lặng lẽ tắt máy đi buông xuống

Quá giờ trưa có lẽ là đã muộn

Anh cũng cần an tĩnh để nghỉ ngơi

Nhớ một người nhưng chỉ vậy mà thôi

Đời hai lối – tình mình thành ngang trái

Chỉ câm nín dõi theo nhau vụng dại

Để thở dài thương một mối tình đau

Yêu một người và thương nhớ đậm sâu

Chẳng dám nói bởi vì đâu người nhỉ

Tình là gì mà SẦU – BI – KHỔ – LUỴ

Biết vậy rồi sao còn mãi vấn vương

Yêu một người nhưng không bước chung đường

Chỉ lặng lẽ gửi nhớ thương theo gió

Nhớ người lắm – nhớ trong từng nhịp thở

Nên người à – Hứa đó – thật bình an.

Đồng Ánh Liễu

************************

Say Trăng…

Rằm đêm

Tháng tám trăng thề

Hằng Nga xoả tóc

Lập loè xinh tươi

Lung linh

Nàng nhoẻn miệng cười

Tinh cầu nhảy múa

Lả lơi vui cùng

Ta mời

Hằng tự Quảng Cung

Xuống đây uống cạn

Một chung rượu nồng

Tửu danh gọi

Nữ Nhi Hồng

Cất từ những hạt

Nếp đồng quê hương

Nếp nầy

Hạt mến hạt thương

Hạt lay mộng tưởng

Hạy nương nỗi niềm

Hạt mơ ấp ủ

Dịu mềm

Hạt vương vấn giấc

Êm đềm nhớ ai

Rượu nầy

Chửa uống đà say

Say tình lữ thứ

Lại say chị Hằng

Nửa chừng

Đã thấy lâng lâng

Ngà ngà say tỉnh

Ôm Trăng vào lòng

SL

************************

Tự An Ủi

Mây giăng chiều phủ lối về,

Hoang mang lạc bước sơn khê nẻo tình,

Thân tâm rời bỏ an bình,

Lòng xoay cơn gió u minh rối bời,

Thuyền mê, lướt sóng ra khơi,

Biển tình vùi dập tả tơi, ích gì?

Sóng tình đưa đẩy cuồng si,

Cơn mơ đắm đuối dễ gì thoát ra!..

Xin đời bớt những phong ba,

Tu là cội Phúc, tình là dây Oan!

Trần Lê Tú

************************

VỀ LẠI TINH KHÔI

Thuở đó trong hộc bàn

Mỗi ngày khi đến lớp

Đều thấy một chiếc hộp

Được cột nơ đàng hoàng

Những dòng chữ chứa chan

Kèm theo hai viên kẹo

Đập bàn em ỏng ẹo

“Đứa nào…Đang yêu tao?”

Tụi bạn nó nhao nhao

Riêng anh nhìn bối rối

Em nào đâu biết tội

Cười vui trong thương đau.

Em đâu biết mai sau

Thôi gối đầu trang sách

Em không là nguyệt bạch

Giữa muôn màu tinh khôi.

Khi vũ trụ xa xôi

Anh trở thành dĩ vãng

Để rồi trong một thoáng

Ố vàng kỷ niệm xưa.

Lất phất trong chiều mưa

Lang thang không chọn lựa

Em về nơi hai đứa

Một thời của nhau chưa?

Mộc Lan

************************