Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 28/11/2020
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: tkvu42@yahoo.com.au
Mob: 0468 567 836
************************
Bình An
Bình an trở lại với dân tình
Xứ VIC chống dịch tuyệt văn minh
Vắc sim chưa có vi rút triệt
Cô lập không cho chúng hoành hành
Đẹp sao Doughnuts hiện trên tranh
Zeros một dãy xếp hạng danh
Hoan hô dân VIC thành công nhé
Tuyến đầu chống dịch khó xứ tranh.
************************
Ở Biển
(18/10/1980-21/11/1980)
Tháng này năm đó biển khơi
Lênh đênh ghe nhỏ gió gào thét to
Ngày đêm phơi nắng cam go
Trẻ thơ khóc đói nằm co chết dần
Giữa trời mây nước mênh mông
Nhấp nhô chao đảo muôn phần hiểm nguy
Bao em nhỏ lặng lẽ đi
Hồn vương vất vưởng giữa lòng đại dương
Than ôi trời phật xót thương
Căng mền đợi gió ghe trôi vào bờ
Giữa đêm cập đất Mã Lai
Người dân đánh cá tình cờ cứu nguy
Biển xanh nỗi sợ lo toan
Vượt biên thoát chết chữ ngờ là đây
Ba mươi ba ngày sống với tử thần
Tháng này năm đó giữa trời bao la
Đã bốn mươi năm trôi qua
Lòng luôn nhớ mãi bao giờ quên đi….!!!
Trịnh Ngọc Thu
Melbourne, 20/11/2020
************************
SỪNG SỮNG NÚI
Sừng sững bổn tâm, sừng sững núi
Mây xanh ngăn ngắt rừng bạt ngàn
Trái tim thiên địa còn tươi rói
Tiếng hống vang rền Kinh Kim Cang.
*
Con chim vỗ cánh bay ngàn dặm
Bốn biển đong đầy những hạt mưa
Chớp mắt mà xem hề! kim cổ
Cánh cò vi vút tiếng chèo khua.
*
Trăng vẫn tròn lên, trăng vẫn mật
Ngày ta cởi áo bỏ lên ngàn
Trừng con mắt ngó trần sa hoặc
Đất vẫn đầm đìa bụi hổn mang.
*
Sừng sững chơn tâm, sừng sững núi
Người về dệt lại áo hoàng hoa
Bình minh thong thả châm trà mới
Thả khói trôi đầy cả biển xa.
Lý Thừa Nghiệp
************************
I am thankful
I am thankful for the wife
who say it’s hotdogs tonight,
because she is home with me
and not out with someone else.
I am thankful for the husband
who is on the sofa being a couch potato,
because he is home with me
and not out at the bars.
I am thankful for the teenager
who is complaining about doing the dishes
because that means
she is at home and not on the streets.
I am thankful for the taxes that I pay
because it means
that I am employed.
I am thankful for the mess
to clean after a party
because it means
that I have been surrounded by friends.
I am thankful for the clothes
that fit a little too snug
because it means
I have enough to eat.
I am thankful for my shadow
that watches me work
because it means
I am out in the sunshine.
I am thankful for a lawn
that needs mowing,
windows that need cleaning,
and gutters that need fixing,
because it means
I have a home.
I am thankful for all the complaining
I hear about the government
because it means
that I have freedom of speech.
I am thankful for the parking spot
I find at the far end of the parking lot
because it means
I am capable of walking
and that I have been blessed
with transportation.
I am thankful for my huge heating bill
because it means
I am warm.
I am thankful for the lady behind me
in the church that sings off key
because it means
that I can hear.
I am thankful for the pile of laundry
and ironing
because it means
I have clothes to wear.
I am thankful for weariness and
aching muscles at the end of the day
because it means
I have been capable of working hard.
And…
I am thankful for the alarm
that goes off in the early morning hours
because it means
that I am alive.
And finally, I am thankful for too much email
because it means
I have friends who are thinking of me.
Send this to someone you care about.
I just did.
Author Unknown
Xin Cảm Ơn
Cảm ơn em, người bạn đời,
Vì rằng nàng vẫn là người vợ ngoan.
Cơm chiều dẫu chẳng cao sang,
Nhưng trong nhà vẫn thiếp chàng một đôi.
Cảm ơn anh, dẫu cứ ngồi,
Cả ngày trên ghế chẳng rời Ti-Vi.
Còn hơn những kẻ hay đi
La cà quán rượu li bì nhậu say.
Cảm ơn con, dẫu cả ngày,
Than phải giúp mẹ chuyện này, chuyện kia.
Nhưng mà lòng vẫn vui vì
Con cái ngoan ngoãn chẳng đi đứng đường.
Cảm ơn thuế má trăm đường,
Bởi vẫn còn việc như thường chẳng lo.
Cảm ơn dọn dẹp hàng giờ,
Sau khi nhóm họp bạn bè vui chơi.
Vì còn bạn hữu trên đời,
Vui hơn những kẻ một đời bơ vơ.
Cảm ơn quần áo mặc vô,
Có khi hơi chật nhưng mà chẳng sao.
Bởi vì dẫu có thế nào,
Cũng còn sung túc, dồi dào, no nê.
Cảm ơn bóng đổ bên lề,
Vì ta vẫn được ngày hè vui tươi.
Cảm ơn nhà phải lau chùi,
Sân cỏ phải cắt, trong ngoài sửa sang.
Nhưng mà cũng chẳng than van,
Cũng không than thở, phàn nàn điều chi.
Vì còn mái ấm trở về,
Sau ngày mệt nhọc, bộn bề tấm thân.
Cảm ơn bàn luận xa gần,
Khen, chê chính phủ cũng gần đầy tai.
Nhưng mà như thế mới hay,
Tự Do Ngôn Luận luật này đẹp thay.
Đôi khi đi chợ ban ngày,
Đậu xe xa tít ở ngay cuối hàng.
Cảm ơn vì đã nghĩ rằng
Còn xe, còn sức, chớ than thở gì.
Cảm ơn tiền sưởi nhiều khi,
Vượt cao quá mức cũng vì ấm thân.
Còn hơn những kẻ phong trần,
Co ro giá rét muôn phần thảm thương.
Trong nhà thờ, chốn chùa chiền,
Đọc sai, hát trật chẳng nên phàn nàn.
Cảm ơn tai thính rõ ràng,
Hơn bao nhiêu kẻ chẳng còn được nghe.
Cảm ơn đống quần áo kia,
Chất cao một đống bộn bề đợi ta.
Nhưng mà như thế nghĩa là,
Còn đủ quần áo để mà che thân.
Đôi khi mệt mỏi vô ngần,
Một ngày lao lực toàn thân mệt nhoài.
Cảm ơn sức khoẻ trong, ngoài,
Đủ sức gánh vác việc đời sớm hôm.
Đồng hồ báo thức làm ồn,
Khi đang trong giấc ngủ ngon mộng vàng.
Phải ngồi dậy, ra khỏi giường,
Cảm ơn vì vẫn ở dương thế này.
Cảm ơn cái hộp thư này,
Email liên tục tràn đầy chẳng vơi.
Nhưng trong lòng lại thấy vui
Vì còn bạn hữu còn người thân quen.
Xem xong bạn nhớ chuyển liền,
Đến các bạn hữu khắp trên địa cầu.
Gọi là còn nhớ đến nhau,
Đường đời ai biết mai sau thế nào.
Bùi Phạm Thành (DSLV)
************************
BẠN ĐÃI
Họ đãi ta ăn phải nhiệt tình
Không thì bị đánh giá rằng khinh
Sơn hào đụng thoáng đau lòng bạn
Hải vị rờ qua tủi dạ mình
Những lúc mâm đầy chưa chắc nhộn
Nhiều khi cỗ ít vẫn linh đình
Mời nhau thiện chí nào đâu nịnh
Loáng cái bao đồ đã sạch tinh.
Tran Nguyen Tran
************************
Bình An Dưới Thế
Ánh dương đánh thức trần gian
Vạn vật ngái ngủ vén màn sương đêm
Chim muông réo gọi bên thềm
Bướm ong tất bật hoa đêm khép hờ
Chàng gà trống đang hét hò
Gáy vang tiếng gáy khoe giò bộ lông
Chó mèo mừng rỡ chạy rông
Người người náo nhiệt chợ đông rộn ràng
Nắng chan trải nắng trên ngàn
Bình an dưới thế thiên đàng là đây.
Triệu Khang
************************
Hỏi Người Bên Ấy!…
Anh nằm thui thủi một mình
Lòng mang nỗi nhớ, ngắm hình em thương
Vướng tình lòng dạ vấn vương
Hỏi người bên ấy có thương ta cùng
***
Ngoài vườn đôi bướm bay chung
Đôi chim liền cánh tung tăng kiếm mồi
Trời cao có thấu lòng người
Để thương, để nhớ, để đời mỏi mong.
***
Hỏi người bên ấy có trông
Chiều qua em thấy trong lòng vắng ai
Nguồn tin lời nhắn còn đây
Em nằm thui thủi buồn day dứt tình.
***
Giờ anh cũng cảm thấy mình
Cũng nằm thui thủi buồn tình nặng vương.
Cảnh nhà trống vắng lạ thường!
Hỏi người bên ấy Tình vương vấn tình
Giờ đây anh cũng hỏi mình
Hỏi người bên ấy tình mình có vương?…
Triệu Khang
************************
LỜI NGƯỜI VIỄN XỨ
Người xa xứ cũng buồn như đất lạ
Tình phương nào thơ cũng hóa hồn thôi
Rượu quê người tê điếng cả bờ môi
Lời ta hát vang lên đường gió bụi.
Mây viễn xứ giăng buồn như khói núi
Sóng sông hồ rong ruổi một đời thơ
Chim bên trời mỏi cánh rất bơ vơ
Ngày bạt gió khiến tình thêm chết đuối.
Ai cũng đã một thời quên đếm tuổi
Người vong tình ta bỗng hóa hư không
Ôi! Trăng rằm nhờn nhạt giữa mùa đông
Ta vẫn sống như ngàn trưa nắng dậy.
Lời đã hát khi thuyền về đêm ấy
Gió giao mùa thơ biết mấy em ơi!
Ta đến từ xứ lạ hát rong chơi
Đàn rã ngón ru hồn người viễn xứ.
Mộc Lan
************************
LỜI NGUYỆN CẦU
Hôm xưa trên đồi Golgotha
Ngước nhìn con yêu lệ nhạt nhoà
Lằn roi, đinh đóng trên thập tự
Chừng như Mẹ xé thịt cắt da
Lãnh nhận ý Chúa Mẹ “xin vâng”
Hy sinh Mẹ chấp nhận âm thầm
Hạ sinh ngôi hai trong gian khổ
Cứu rỗi nhân gian Mẹ hiệp cùng
Hôm nay ngày mừng Mẹ lên trời
Con quì lần chuỗi hạt Mân Côi
Mẹ ơi! trần gian đang khốn khổ
Đại dịch tràn lan khắp muôn nơi
Xin Mẹ đoái thương ban phước lành
Cho mọi buồn đau sớm tan nhanh
Người người được an vui cuộc sống
Thoát cơn ác mộng đang hoành hành
Hoa lòng con dệt thành bài thơ
Ướp đẫm đài sen dâng trước toà
Lòng thành con khấn ngày đại lễ
Mẹ ban an bình sẽ không xa.
Kim Chi
************************
Ôm Như Thế Là Ôm!
Ôm là tình! Tình trao nhau thắm thiết
Một cái Ôm! Ôm ra riết là ôm
Đã là yêu! Ai cũng phải ôm hôn
Ôm là thế! Thế ôm là ôm thế!
Trong thiên nhiên! Ôm muôn loài đều kể
Ôm tự nhiên! Ôm nồng nhiệt nhau hôn
Đâu chỉ người là một loài biết ôm!
Mà sỏi đá cũng ôm nhau tha thiết
Ôm là để cả hai đều nhận biết
Tình yêu thương hay chia sẻ niềm đau
Cũng bởi ôm thân xiết chặt quấn nhau
Như nhập thể hóa thân thành như nhất
Có cái ôm! Ôm hờ nhưng tưởng thật
Ôm xã giao, ôm hời hợt diễn tuồng
Ôm không ôm nhưng vẫn phải là ôm
Ôm như thế! Hóa ra thành hờ hững
Có Mẹ nào chẳng ôm con nuôi chúng
Có con nào chẳng ôm mẹ khi vui
Mẹ ôm con là lẽ sống cuộc đời
Con ôm mẹ là lẽ trời vốn thế.
C.M.N
************************
Văn Hóa Việt Nam
Những câu thành ngữ tục ngữ quen thuộc nhưng ai cũng đang dùng sai.
Thành ngữ-tục ngữ vốn là những câu nói quen thuộc, thường được người Việt sử dụng hàng ngày. Những câu thành ngữ-tục ngữ thường được dùng để nói ẩn ý về một vấn đề hay con người nào đó trong cuộc sống. Tuy nhiên ngày nay, tiếng Việt của chúng ta đang dần mất đi sự trong sáng vốn có của nó và những câu ca dao-tục ngữ đó cũng vậy đã bị “tam sao thất bản” qua thời gian, và lâu dần chúng ta đã quen miệng dùng mà không hề hay biết. Bạn không tin ư? Hãy cùng xem qua chùm tranh vui dưới đây để kiểm chứng điều này:
5. “Ra ngô ra khoai”
Câu này dùng để phân biệt những thứ gần giống nhau. Nhưng trên thực tế, ngô và khoai khác nhau hoàn toàn, không khó để chúng ta có thể phân biệt. Chính vì thế, lâu nay chúng ta đã dùng sai, trên thực tế câu thành ngữ đúng phải là “Làm cho ra môn ra khoai” có nghĩa là làm cho rành mạch, rõ ràng, không thể để nhầm lẫn, lẫn lộn được. Sở dĩ có thành ngữ này là vì cây khoai môn và cây khoai sọ rất dễ bị nhầm lẫn; Khoai môn là khoai có thân và lá dùng làm thức ăn cho lợn, củ ăn bị ngứa lưỡi, thân hình rất giống khoai sọ; còn cây ngô và cây khoai khác nhau rõ ràng, chỉ nhìn bằng mắt là đã có thể phân biệt không thể lầm được.
Vậy có thơ rằng:
Ngô-khoai hai loại khác nhau
Dễ dàng phân biệt khó sai, khó lầm?
Khoai Môn-khoai Sọ dễ lầm
Hình hài Môn-Sọ dễ nhầm lẫn nhau
Nên nhìn cẩn thận trước sau
Nhầm Môn khoai ngứa mà đau đớn hoài
“Làm cho ra Môn ra Khoai”
Phân minh tách bạch chớ tai hại người.
Nguyên Khang
Hình sưu tầm
************************