Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 24/10/2021
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
Cầu Qua Dịch
“Dịch Cồ” đâu phải “dịch con”,
Mà đem cúng chú vịt non thế này!
Coi thường dịch thiệt… quá tay,
Coi chừng nó… phẹt dính ngay trúng mình!
Lo mà tránh “dịch” cho xa,
Lỡ đụng thì nhớ rửa tay cho sạch mới được đưa.
Trần Lê Tú
************************
Món Quà Mẹ Cho
Mong này hơn cả mong qùa
Khi mẹ vui thú bên cha mới về
Tưởng đâu qùa thực ngon ghê
Nào ngờ qùa cũ sao mê được mà
Qùa thiu qúa hạn ngày qua
Cô Vi ở lại nhà ta sống cùng
Ông Dan nghĩ mãi muốn khùng
Thế thời thôi thế ban thừng cho dân
Cô Vi cô vít bất cần
Thương yêu với nó không mần nó tha
Vắc xin tiêm chủng làm qùa
Nếu như bị giết thì là chết chung
Thế thời dồn tới đường cùng
Câu thương lưỡng bại không khùng mới hay!…
Mõ Cô Vi
22/10/21
************************
Hôm nay lần đầu tiên Victoria ngưng lockdown
không phải vì ngớt dịch (vẫn cả ngàn ca mới mỗi ngày)
mà vì đã có nhiều người chích ngừa.
Thoải mái hơn vẫn cần cẩn trọng.
Coi cái gương nước Anh với chủng Delta Plus thì biết!
Xuân năm nay, chúc mọi nhà
Xuân năm nay, chúc mọi nhà:
CoV, Covid tránh xa khỏi mình,
Dịch thôi…”phức tạp tình hình”,
Để cho cuộc sống… định hình như xưa…
Nằm nhà, tự cắn… hạt dưa,
Nhớ nhau, lên mạng mà thưa, chúc, chào…
Bịnh, lây, chẳng biết người nào,
Thôi thì hạn chế ra, vào Xuân nay!
Nhấm mồi, nhấp chén đưa cay,
Bớt đi tụ tập như ngày Xuân xưa!
Vui Xuân cũng phải phòng ngừa,
Khẩu trang, khử khuẩn, giữ thưa cách người,
Nghi bịnh, đừng có dễ ngươi,
Khai báo, thử test, giữ người cách ly,
Cầu cho đại dịch qua đi,
Hoặc là biết cách ở lỳ sống chung.
Coi như kiếp nạn, phải cùng
Giúp nhau lúc ngặt, người chung tay người.
Đầu Xuân luôn giữ nụ cười,
Tình Xuân xin mãi thắm tươi trong lòng..
Trần Lê Tú
************************
LÃO THÀNH CÁCH MẠNG
Một lão thành cách mạng
Mắng thằng cháu của ông:
“Mày ngu và thật láo,
Dám phỉ báng non sông.
Mày vô ơn, chửi đảng,
Chửi chế độ suốt ngày.
Không biết, không thèm biết,
Có được ngày hôm nay
Nhân dân chịu gian khổ,
Hàng triệu người hy sinh
Để đất nước thống nhất,
Tự do và hòa bình.
Vô ơn và phản động,
Mày là đứa trẻ ranh,
Dám chửi cả cha chú,
Cả cách mạng lão thành…”
Ông “lão thành” tức giận
Dừng lại thở, và rồi
Để khẳng định mình đúng,
Ông quay sang nhìn tôi.
Không “lão thành cách mạng”,
Nhưng tôi, cũng người già,
Gián tiếp góp công tội
Cho hiện tình nước nhà.
Nể ông, tôi im lặng,
Nhưng nghĩ thì thế này:
“Thằng cháu bác có cớ
Để “chửi” ta hôm nay.
Đúng, nhân dân gian khổ,
Hàng triệu người hy sinh.
Đất nước được thống nhất,
Nhưng chưa có yên bình.
Dân còn nghèo, tham nhũng
Và giả dối mọi nơi.
Tự do và dân chủ
Chỉ là cái lòe người.
Trong khi đó, nước khác
Cũng na ná như mình,
Không chiến tranh, cách mạng
Gian khổ và hy sinh,
Thế mà họ, bác biết,
Cái gì cũng hơn ta.
Tự do, dân chủ thật,
Xã hội được hài hòa.
Xin bác cho tôi nói
Một sự thật đau lòng:
Thế hệ tôi và bác
Có tội hay có công?
*
Kể ra, tôi và bác
Có lỗi cũng bình thường.
Đơn giản ta, thời ấy
Đã trót chọn nhầm đường.
Thái Bá Tân
************************