Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 15/03/2021
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
Cảm Cảnh Già.
(Sau khi nghe 6 điều răn tuổi già)
Tặng nhóm hội già
Sáu điều nhắc nhở người già
Đúng thì có đúng được mà mấy ai
Vợ chồng già sống chung vai
Thế nhưng sao thể cùng ngày “ra đi”!
Thường thì chịu cảnh chia ly
Người “may” đi trước, kẻ “ghì” tủi đau
Cô đơn thương nhớ ôm sầu
Mong “theo” đủ cặp, trời đâu có chiều
Nếu như có được tiền tiêu
Có nhà để ở cũng nhiều khổ nan
Đám con, đám cháu luận bàn
Chút dư tài sản sao chan cho đều
Bạn già thân thiết cũng nhiều
Chân run sức yếu khó kêu gọi mời
Có lòng cũng khó tới nơi
Có tâm, lực bất tòng tâm nghe lời
Cảnh già lâm cảnh khó thời
Lời khuyên nghe tốt, số người khó theo
Chỉ mong chân cứng, răng đeo
Còn đi lại được, còn kèo miếng nhai
Thì còn bạn hữu lai rai
Hàn huyên sớm tối chuyện hoài chờ “Đi”
Chuyến xe cuối cuộc đời “phi”
An nhiên tự tại Ta “đi một lèo”
Mong những người, đưa tiễn theo
Nụ cười Vĩnh biệt còn reo cõi “Về”.
Nguyên Khang
************************
CHIẾC ÁO DÀI
Chiều nay… hoa nở ngập trên đường phố!
Ngập cả lối đi, lẫn góc đường!
Những tà áo, thướt tha đầy mơ mộng!
Ru hồn ta, cả một buổi chiều.
Cô nào cô nấy, cũng xinh xinh!
Cao gì. thước tám, trắng no, nõn nà!
Bước chân nhẹ nhõm trên sàn
Dáng đi yểu điệu ngọc ngà thanh trang
Người người cổ võ hoan nghênh!
Cô thì gấm lụa quấn quanh cả người!
Cô thì mặc áo vàng chanh!
Cô thì óng ánh, môi son má hồng!
Cô thì xả tóc ngang hông!
Bông hồng đầy áo thật là dễ thương!
Ôi sao đẹp quá cảnh này!
Mong được gặp lại ngày này năm sau..
THÀNH ĐÔNG
12/03/2021
************************
CHIỀU THU
(Cám ơn nhạc sĩ Minh Trí đã phổ thành bài hát với những cung bậc thật du dương)
Lá vàng trải thảm lối chiều thu
Trơ trọi cành khô trong gió mù
Héo hắt cung sầu ai nâng phím
Mộng mơ ảo huyền ánh trăng lu
Hoàng hôn nhẹ phủ bóng hao gầy
Hơi sương dằng dặc cả trời mây
Nắng vàng hiu hắt chừng lưu luyến
Ráng chiều phủ tím ngát hàng cây
Bàng bạc mây chiều lãng đãng trôi
Gió ru nhẹ thổi hồn chơi vơi
Bềnh bồng mặt nước thu phủ lá
Lững lờ từng chiếc thả về xuôi
Chiều thu gió cuốn lá ngàn nơi
Người đi biền biệt mãi xa xôi
Kẻ ở nhớ nhung sầu dịu vợi
Mắt buồn vương vấn hạt châu rơi
Chuông chiều chầm chậm héo tim côi
Hắt hiu tia nắng lẻ lưng trời
Giải nắng thu muộn buồn tê tái
Xào xạc lá rơi ngỡ chân người.
KIM CHI.
************************
PHÒNG TRƯNG BÀY HOA
Phòng trưng bày hoa Melbourne
có điệu Sài gòn râm rang nắng
có bình trà sôi trên đồi Bảo Lộc
của trái tim vừa nhỏ giọt mùa xuân.
Có phố Huế trong màu hoa thược dược
của nụ đào hòa tấu giữa tường mây
của ánh mắt xanh lung đến thế
nên nhánh đời diễm lệ dáng trầm hương.
Mỗi chiếc lá mưa xanh phía biển
gầy với mây những bờ nắng bạch hoa
người sẽ về và tiếng biển sẽ xa
sẽ nhớ giọng Sài Gòn pha gió Huế.
Mỗi đời hoa vẽ lấy mỗi chân dung
vẽ ta giữa thềm rêu thiên cổ
sẽ quá giang theo màu sen búp
nước thượng nguồn sóng sánh đóa từ tâm.
Lý Thừa Nghiệp
(Melbourne, 17/2/21)
************************
Cười duyên chút xíu
(Tặng nụ cười duyên)
Sáng nay mùng Một tháng Hai
Cười duyên chút xíu cả ngày gặp hên
Chúc cho tình cảm mãi bền
Nụ cười thêm thắm rạng ngời dáng xinh.
Hôm nay mồng một tháng hai
Một điều may mắn vẫn dai sống bền
Hai điều có bạn kề bên
Có người trang trải nỗi niềm lắng nghe
Mồng một trăng vắng đêm về
Tháng Hai có bạn tràn trề niềm vui.
FB
************************
ĐỢI MONG
Chẳng mong cầu được mọi điều tốt nhất
Hay đời mình xuất sắc hơn người ta
Chỉ mong rằng mỗi ngày nhẹ trôi qua
Mình cứ sống thật bình an là đủ
Chẳng mong cầu đạt được bao nhiêu thứ
Như thiếu thời thường mộng ước xa xăm
Bao câu chuyện nối tiếp năm từng năm
Giấc mộng xanh cũng dần dần lắng xuống
Bao thăng trầm, bể dâu thời gian nhuộm
Tâm hồn thơ ngày cũng một trưởng thành
Đời đâu phải lúc nào cũng tươi xanh
Phải thử thách gian nan mới là sống
Giờ đã qua bao năm dài tháng rộng
Nhìn thấu đời mọi hỉ nộ tham sân
Đâu ái ố, dối gạt… đâu thiện nhân
Vở kịch đời… người người nhập vai diễn
Đến cuối cùng mới hiểu sâu một chuyện
Hạnh phúc là ta được là chính ta
Bỏ mặt nạ, lạnh lùng sắt đá ra
Cảm cuộc sống thật thà sâu sắc nhất
Muốn lặng im xem dòng đời tất bật
Ngày an bình mới là điều đợi mong!
Đồng Ánh Liễu
************************
MIỀN MƠ
Mây kia trôi mãi về đâu
Cho Ai trũng mắt bên cầu ngóng theo
Lệ lòng lẫn hạt sương treo
Len lên khóe mộng cheo leo giòng đời
Biết rằng cõi tạm mà thôi
Sao tim mãi bấn tìm tòi vết yêu
Gió cho ta gởi vóc kiều
Xuôi về phương ấy mỹ miều trao duyên
Nghe văng vẳng giọng trên thuyền
Ngước nương theo tiếng du miên vọng hoài
Ngỡ tình phiêu lãng lạc loài
Đêm đen nhủ khẽ Người ơi… lạnh lùng…
Supa Long
************************
Ô MÔI EM VÀ TÔI.
Tuổi thơ mình ngọt nhẫn vị ô môi
Nghe the thé biết bao lần nông nổi
Trao cho nhau những lời yêu rất vội
Đến bây chừ còn bổi hổi em ơi!
Tuổi thơ mình rong rủi chạy trên đồi
Hái cỏ may kết vòng đôi nhẫn cưới
Bắt chúng bạn đứng hai hàng sẵn lối
Bắn bù lời nghênh chúc chuyện tôi – em.
Tuổi thơ mình giòn giã những ngày đêm
Dưới ánh trăng chơi trốn tìm ca múa
Em thích nhất mùi hương thơm của lúa
Hơi ướm vàng vị sữa ngậm đầu môi.
Tuổi thơ mình từ dạo đó xa rồi
Nơi đô hội em thay màu áo mới
Làm sao nhớ chốn quê mùa hương ổi
Lẫn cay nồng the thé vị ô môi.
Mộc Lan
************************
Thu Ngủ Gật!
Hỏi Thu vướng bận chuyện chi đây!
Mùa đã sang thu! Thu chẳng hay
Nắng Hạ còn đây chưa lùi bước
Hồn người ray rức nỗi vơi đầy
Giờ vẫn còn mang hơi nóng say
Trời cao nắng cháy nhiệt hơi cay
Có phải rằng Thu còn ngủ gật?
Để tình ai đó ngóng trời mây!
Vẫn đón trời thu gió heo may
Vẫn mơ bóng nguyệt mỗi đêm rày
Tâm tư theo lá vàng ngơ ngác
Thả hồn phiêu lãng mộng còn say.
C.M.N
12 Mar 2017
************************
Đà Lạt Ngày Ấy Còn Đâu
Ðường về Cam Ly xôn xao gió,
Nhớ về trường xưa đến cháy lòng.
Ðã mấy Thu rồi chưa gặp lại,
Biết bao kỷ niệm với chờ mong.
Người tình ơi vẫn còn thương nhớ,
Tóc huyền ngày nao in bóng hồ,
Vương cánh hoa đào trong nắng đỏ,
Xứ sương mù như một bài thơ.
Hỡi em Ðà Lạt chiều sương xuống,
Con phố buồn vui theo uớc mơ.
Áo ai thấp thoáng lưng chừng dốc.
Vướng vào thơ ai chút hững hờ.
Mùa Xuân năm ấy, tàn chinh chiến,
Người về phố núi chạnh niềm đau.
Cao nguyên gió thét gào uất hận,
Thương đàn chim xưa lạc phương nào.
Ðồi thông reo, có còn vang vọng
Lời thề nguyền – Da ngựa bọc thây.
Ðêm Vũ Ðình Trường trong gió lộng,
Chí tang bồng cao vút tầng mây.
Tháng Ba, em còn nguyên áo mới,
Đi giữa rừng đào nhặt hoa rơi.
Ai biết mùa Xuân đầy ước hẹn
Bỗng thành chua xót, lệ đầy vơi.
Cuối tháng Ba, giã từ Đà Lạt.
Ngàn cánh hoa đào rụng tả tơi.
Còn đâu áo trắng sân trường cũ
Còn đâu hoa nắng những chiều rơi.
Anh đã đi xa nhưng vẫn nhớ,
Bóng hình em gái Bùi Thị Xuân.
Bên khóm tường vi vừa mới nở,
Xem dòng thư cũ bỗng bâng khuâng.
Anh về tìm lại Quân Trường cũ,
Chỉ thấy thông reo giữa nắng vàng.
“Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu” (*)
Nhớ người chinh chiến chốn quan san.
Anh đứng bên hàng cây toả bóng,
Nhìn sang thung lũng mái trường em.
Có phải em về theo bước nhỏ,
Một bóng u hoài trong hương đêm.
Em có về thăm ngôi nhà cũ?
Để thấy tường rêu giữa nắng tà.
Những bước chân son ngày xưa ấy
Chỉ còn trong kỷ niệm phôi pha.
Bao năm quê hương còn tang tóc,
Lời thề sông núi vẫn trong tim
Tạ từ đồi xưa, con suối cũ,
Hẹn một ngày về những cánh chim.
Lê Tấn Dương (DSLV)
(*) Trích: Lương Châu Từ (Vương Hàn 687-726).
************************