Sunday, November 3, 2024

Nhân Quyền

The Vietnamese Newspaper

Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 14/05/2022

NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH

“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: tkvu42@yahoo.com.au
Mob: 0468 567 836

************************

Hiếu Tâm

Nhìn lũ trẻ hồn nhiên vui nhộn

Thưa mách nhau lộn xộn hơn thua

Mẹ nào sử sự cho vừa

Đám con vui vẻ cười đùa hòa vui

Nhìn thấy vợ nụ cười nhân ái

Giống ngày nào mẹ trải tình thương

Nhớ khi cắp sách tới trường

Nhớ khi đau yếu bên giường mẹ chăm

Lòng trộm nghĩ Hiếu Tâm còn thắm

Một kiếp người trầm đắm bể dâu

Năm tròng chức phận vui sầu

Làm con, làm cháu, làm dâu, làm chồng

Khi có con làm cha mới thấm

Nỗi nhọc nhằn khi được làm ông

Làm bà chịu nỗi long đong

Hình như chữ Hiếu theo dòng lệ rơi

Hỏi có đòi! Đòi sao chữ Hiếu?

Lệ chảy xuôi! Có ngược được đâu?

Làm cha trả nợ bể dâu

Làm ông nhả kiếp bạc đầu rồi đi!

Chúng con cháu thiếu chi mà trả

Biết bao nhiêu phải trả cho vừa

Chúng đâu có nợ, có mua

Không vay sao trả, mà thưa đòi hoài?

Vòng chữ hiếu con đông, cháu đống

Sống thuận hòa gia cảnh bình an

Thương yêu đùm bọc gia cang

Kính trên, nhường dưới mới là Hiếu tâm.

Nguyên Khang

************************

TÌNH CHA

Cuộc đời… vạn nẻo truân chuyên!

Con đi trường học, CHA đi trường đời.

Mong sao con được thành tài!

Đôi vai gánh cả, Sơn hà nước non

Lo cho đất nước vẹn toàn

Công nhà nợ nước xứng danh làm người.

Những điều CHA dạy khi xưa

Không nên trọng phú, khinh bần nghe con.

Những điều thi phị ngoài tai!

Đừng chen vô đó! vướng thân hại mình.

Công danh Đạo Đức làm đầu.

Con nên học Đạo, làm người mới hay…

THÀNH ĐÔNG

Beyond 2000 Autocare

08/03/2021

************************

Mẹ Ơi!…

Mẹ..ơi!..Mẹ-ngủ cho-ngon

Để con ru mẹ say tròn giấc say

Đếm tay hơn bốn nghìn ngày

Mẹ ra đồng vắng nằm ngoài sương đêm

*

Mẹ..ơi! Mẹ ngủ cho yên

Có con bên cạnh lòng thêm ấm lòng

Mẹ ngao du cõi khôn cùng

Nhớ con xin mẹ thong dong trở về

*

Lá vàng mẹ đã rụng đi

Gió xoay lá úa ôm ghì lá xanh

Ngày xưa được mẹ dỗ dành

Lá xanh giữ mát màu xanh hôm nào

*

Lá vàng mẹ vội đi đâu

Lá xanh con khóc bạc đầu lá xanh

Đêm chừng như đã qua nhanh

Mẹ..ơi! Say ngủ cho lành vết thương 

*

À…ơi…á…ơi..ơi..à..ơi!….

Ngủ đi mẹ ngủ cho say

Ngủ đi mẹ ngủ cho say.

U…ơi…à..à…ơi…ơi ới..à..à..ơi….

Vut Tan

************************

Vuông tròn

Mẹ cũng là con có mẹ

Mẹ cũng là mẹ có con

Sinh ra, con, mẹ, vuông, tròn

Lớn lên tròn sẽ nuôi vuông thành tròn

Vuông tròn con, mẹ, mẹ, con

Con sẽ là mẹ bỏ con lên trời

Chỉ còn hai tiếng à ơi

Nhiệm mầu, chan chứa cho đời con vuông

Ngàn sông đổ biển yêu thương

Hôm nay vuông thắp nén hương cho Tròn

Luân hồi mẹ ở trong con

Hẹn ngày tái ngộ mẹ tròn con vuông.

Viễn Trình

Mother’s Day 2022

************************

CHIỀU THU NHỚ NGƯỜI

Bên thềm xao xác lá vàng bay

Bâng khuâng giọt nắng chạm vai gầy

Mơn man gió đùa hôn mái tóc

Thu đã đến rồi người có hay

*

Tình xưa người hỡi vẫn còn đây

Lệ sầu tuôn chảy mãi đong đầy

Người đi bỏ lại thu vàng lá

Lạc lõng mình tôi giọt lệ cay

*

Người đem thương nhớ gửi về đâu

Mấy khi tìm ra ánh mắt đầu

Cái thủa thơ tình còn vụng dại

E ấp ngại ngùng đến bên nhau

*

Chiều vàng bướm lượn với ong chao

Nụ hôn vụng dại mãi ngọt ngào

Bao giờ gặp lại người xưa ấy

Mình dệt nốt vần thơ năm nào

*

Chiều nay lá rụng úa đường mơ

Thu về nhớ người đến ngẩn ngơ

Mưa lất phất bay, ôi là nhớ

Giọt buồn rơi xuống hoá thành thơ.

Kim Chi

************************

KHỔ…

Phải chăng khổ là nhìn đời chưa thấu

Chưa hiểu nhiều vướng mắc ở nhân gian

Người với người nghĩ khác nhau vô vàn

Thương tổn nhau – rồi tranh giành hơn thiệt.

Phải chăng khổ – là nghĩ suy khác biệt

Người trầm tư – người thích cảnh ồn ào

Người bình đạm nhìn thế giới xôn xao

Người hối hả trong bộn bề phố thị.

Không hiểu nhau nên mỗi người một ý

Cõi ta bà mới nhiều nỗi trái ngang

Phải thắng – thua

So được mất rõ ràng

Phân cao thấp khiến mọi người xa cách!

Phải chăng khổ là tâm tư bí bách

Thứ muốn quên lại cứ nhớ vô bờ

Quên sao được những tươi đẹp tuổi thơ

Quên sao được phút huy hoàng rực rỡ

Cứ đăm chiêu tiếc bao điều bỏ lỡ

Đoạn duyên tình đã phai nhạt từ lâu

Tiếc tháng năm… tuổi trẻ sớm phai màu

Rồi ước muốn làm sao quay trở lại…

Phải chăng khổ vì những điều xa ngái

Tâm muộn phiền bao chuyện chẳng thể buông

Điều cần nhớ – vô tình lãng quên luôn

Điều cần quên – thì lại thường day dứt.

Đời trắng – đen, đúng – sai, hư với thực

Quá rạch ròi nên mới khổ – phải không?!

Đồng Ánh Liễu

************************

LỜI RU CUỐI

Ru em ru một đời tình

Ngã nghiêng ta hát với mình ta chơi.

Ru em ru tiếng à ơi!

Câu ca khẽ rụng thành lời dấu yêu.

Ru em từ sớm tới chiều

Ru điên ru dại ru xao xát lòng.

Ru em từ cõi hư không

Máu khai thành triệu đóa hồng tặng ai.

Ru em ra suốt đêm dài

Hòa cùng với gió lời khai tử tình.

Mộc Lan

************************

MẸ TÔI

Mẹ tôi tuổi được chín mươi đầu

Mẹ đã bao mùa hứng bể dâu

Mẹ duỗi lưng khòm trong nắng vẩu

Mẹ lê gối lỏng giữa mưa nhầu

Mẹ lo thổn thức vì con nẫu

Mẹ rủ bơ phờ lỡ bé đau

Mẹ khổ trăm chiều ai nghĩ thấu

Mẹ mang cõi phúc đổi u sầu…

SL

09/05/14

************************

Thất Vọng!

Thất vọng bởi vì đã mất nhau

Kỷ niệm đầy vơi tâm trí đau

Nỗi nhớ âm thầm da diết cắn

Tâm hồn tơ tưởng hận thêm sầu

Tình là tưởng “thất” lại “vọng” sâu

Càng vọng, càng đau nỗi oán nhau

Những tưởng quên đi lời hẹn ước

Sao còn ray rức suốt canh thâu

Đêm nằm ấm ức tận tâm sâu

Hờn trách ai kia rớt lệ sầu

Có phải ta là duyên không phận?

Nên người phụ bạc chuyện trầu cau

Thất vọng đã đành ta mất nhau

Đã “thất” đừng nên níu “vọng” cầu

Dã biệt buông qua điều qúa khứ

An nhiên vui hưởng quãng đường sau!

C.M.N

11 May 2018

************************

Nợ đời

Đời là thế! Thế đời là vậy
Nợ cuộc đời đầy rẫy đắng cay
Đời người hỏi sống bao ngày?
Thời gian dài ngắn cũng đầy oan khiên

*

Vòng sinh tử triền miên ai biết?
Sống khổ đau lão bệnh đều hay
Liệu ai cầm nắm trong tay?
Tiếng chuông báo tử biết ngày ra đi!

*

Đời là chốn thị phi tranh cướp
Cướp miếng ăn, đoạt tước công danh
Tỵ hiềm tham độc, lưu manh
Giầu sang, phú qúy đua ganh hơn người

*

Đời là vậy! Ai ngoài sóng gió?
Món nợ đời mở ngỏ đón ta
Nợ đời sống chốn ta bà
Khổ đau phải gánh, nợ là phải mang!

*

Trả nợ đời! Đừng màng sóng gió
Mở rộng tâm nở đóa thương yêu
Nợ đời dẫu nợ bao nhiêu!
Đại tình trang trải bấy nhiêu nợ đời.

Điền Ngô Hành Giả

************************