Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 11/12/2022
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
Không Lo Không Nghĩ Được Chăng?
Đố ai không nghĩ, không lo
Không quan tâm tới việc ăn no đứng ngồi
Không nghe thấy chuyện thế thời
Thị phi ngay thẳng thói đời gần xa
*
Mối quan hệ với người ta
Với con, với cháu trong gia mọi bề
Rồi chuyện đi lại trên hè
Hội hè phong tục bạn bè kết giao
*
Cuộc đời gió lộng trăng sao
Bốn mùa mưa nắng hoa nào trổ bông
Không quan tâm chẳng gợn lòng
dẫu là gỗ đá khó lòng được yên
*
Lội bùn phải chịu lấm lem
Đi mưa phải ướt tấm thân che dù
Luật đời ai trốn được Ư!?
Nguyên Khang
************************
Hẩm Hiu Một Mình
Con người ta có số
Giầy dép cũng có số
Mỗi người một con số
Số may hay số rủi
Rủi may nào ai hay
Phần tôi sao cứ rủi
Nên cứ mãi không vui
Nằm lặng yên không nói
Con hỏi chẳng trả lời
Để mặc cho lệ tuôn
Tuôn hoài không chịu dứt
Thinh lặng trong bóng đêm
Nghe tim đau rạn nứt
Hẩm hiu chỉ một mình.
Trịnh Ngọc Thu
************************
ÐỪNG TRỞ LẠI
Anh ra đi Sài Gòn xưa đã chết
Cây me già cô độc đứng nghe mưa
Ðừng trở lại chẳng còn gì nữa hết
Em đã tàn hương sắc của năm xưa
Anh ra đi phố phường xưa đổi khác
Ngọn đèn xanh le lói bóng ga chiều
Những kỷ niệm vàng hoe trên mái tóc
Tóc em buồn từng sợi rối đêm khuya
Anh ra đi cửa lòng em đã đóng
Với đau thương chồng chất thuở xuân thì
Ðừng trở lại chẳng còn ai mong ngóng
Xuân đã tàn từ độ én bay đi
Anh ra đi em một mình lầm lũi
Con đường câm trong những tối không đèn
Ðừng trở lại em quen rồi cực khổ
Anh cũng quen rồi cuộc sống ấm êm
Anh ra đi mùa đông buồn ghê lắm
Mùa mưa dài thăm thẳm ở nơi đây
Ðừng trở lại chẳng cần ai đưa đón
Ðể em ngồi nghe lá khóc trên cây
Anh ra đi mẹ bao lần đã nhắc
Ðứa con yêu lưu lạc ở phương nào
Anh có đọc nỗi buồn sâu trong mắt
Mắt mẹ già năm tháng đã hư hao
Anh ra đi đàn em thơ đã lớn
Nhìn hình anh ngơ ngác hỏi là ai
Bầy chim nhỏ giữa trời đầy dông tố
Chim đầu đàn vẫn biệt dưới chân mây
Anh ra đi quê hương nghèo hơn trước
Những lầm than vẫn nối tiếp nhau về
Bài thơ cũ mơ làm người yêu nước
Ðến bây giờ anh còn nhớ hay quên.
Trần Trung Ðạo
************************
NGÀY TRÔI CƠN MỘNG NHẠT MÀU
Chiều buồn giăng tím chân mây,
Thêu màu nỗi nhớ dâng đầy hồn hoang,
Bóng cô liêu chực chờ loang,
Sầu tan tác mãi còn thoang thoáng về…
Chôn sâu thôi, những hẹn thề…
Hoa tình nhàu úa màu tê tái rồi
Nụ tình không nở trên môi
Lối về xanh ngắt bồi hồi thềm rêu,
Vầng trăng hắt bóng cô liêu
Son tình đã nhạt màu yêu năm nào…
Chiều nghiêng giọt nắng hư hao,
Mưa giăng sầu, gió xoáy ào nỗi đau
Ngõ hồn riêng mãi về sau
Làm sao tìm lại sắc màu tình yêu?
Cô đơn lặng ngắm mây chiều
Bâng khuâng gửi gió lời yêu năm nào..
Đêm đen thao thức ánh sao
Chờ ngang song cửa rọi vào tìm trăng…
Sông Ngâu trôi biệt bóng Hằng
Còn đâu mà vẫn lòng khăng khăng chờ
Hạt ngâu che ánh sao mờ
Chiêm bao lạc lối cõi mơ hồ nào
Chờ trăng mà luống nghẹn ngào
Mờ sương khói phủ lối vào hỗn mang
Nhạt nhoà những mảnh trăng tan
Nhấp nhô sóng nước ánh vàng thuở xưa
Lời thương theo gió bay đưa
Có về lối cũ hay mưa ngăn rồi
Dòng tình đã cuốn thuyền trôi
Lòng phai nhạt nhớ thương ngồi chi đây!
Miên man tâm sự còn đầy
Có khi thầm nghĩ duyên đây, phận nào?
Biệt ly cắt vết như dao
Tim yêu nhỏ ngạch máu đào khôn nguôi
Người là dĩ vãng xa xôi
Cớ sao lòng mãi bồi hồi nhớ thương
Thà coi như cuộc vô thường
Tự mình cất những vấn vương vào hồn
Chiều tim tím rịm hoàng hôn
Buồn len lén lẻn vào hồn gọi tên
Đoạn tình đã lắm chông chênh
Coi như một thoáng mông mênh kiếp người…
Tình duyên, mộng ước khóc cười
Một thời kỷ niệm xanh tươi pha màu…
Ngậm ngùi quên mối tình đầu,
Một chiều hoang lạnh,xa nhau suốt đời…
Thơ Trần Lê Tú
************************
NỤ HỒNG TRONG SƯƠNG…
Có phải đâu
Đường tình không lối thoát
Bởi ngu khờ
Dại dột
Quá Người ơi !
Thực với mơ …
Đang chấp chới …
Tơi bời …
Mờ leo lét
Cơn mộng đời sắp hết
Tường chừng như
Nỗi niềm xưa đã chết
Đẫm lệ sầu
Ngờ nghệch …
Thú thương đau
Mắt vẫn say …
Môi vẫn đắm …
Ngọt ngào
Tim vẫn ấm
Dạ dạt dào … tha thiết
Rồi những lúc…
Ươm mầm yêu da diết
Mà nụ hồng bất diệt
Mãi ngàn xa …
Quả mong manh
Ôi một đóa ngọc ngà …
Duyên …
Lần lửa …
Vương mù lòa …
Ái niệm …
SL
18/10/14
************************
Thêm tuổi
Mỗi năm thêm tuổi được vui
Biết mình vẫn khỏe, đẩy lùi bệnh đau
Thời gian luôn chạy qua mau
Còn gần con cháu cùng nhau mỗi ngày
Đón Chào ánh nắng sớm mai
Là niềm hạnh phúc, nhận ngày tuổi thêm.
K.T.
20/10
************************
VÔ ĐỀ
Em ngồi xóa kỷ niệm xưa
Nghe con chim chích dạ thưa trên cành
Áo tình đan lúc tuổi xanh
Sờn bâu tưa chỉ đoạn đành phôi phai
Tóc mây trắng sợi ngắn dài
Lỡ bồi đáy mắt u hoài tháng năm
Vườn cau bóng ngã thăng trầm
Trầu không thiếu chỗ dựa nằm trơ dây
Trời trưa nắng chẳng gợn mây
Mưa ngang nhiên rớt mặn cay lưng trời.
Mộc Lan
************************
XUÂN ĐÃ VỀ
Xuân đã về, xuân đã về
Kìa bao ánh xuân về tràn lan mênh mông
Trên cánh đồng chim hót mừng
Đang thiết tha từng đàn cùng bay vui say.
Xuân đã về, xuân đã về
Ngàn hoa hé môi cười tươi đón gió mới
Xuân đã về, xuân đã về
Ta hát vang lên câu ca mừng chào xuân.
Ngoài trời bao la xanh tươi bao cô gái đẹp
Cười trông xinh như hoa
Lập lòe tà áo xanh xanh chen bông tím vàng
Đẹp hơn tiên nga
Vài bầy em bé ríu rít, khúc khích tiếng cười
Rủ nhau vui ca
Từng đàn chim non xinh xinh tung bay khắp trời
Cùng ríu rít ca.
Một bài ca đón chào mừng
Hòa theo tiếng pháo đì đùng
Mừng xuân nay đã về rồi
Và đông đã tàn qua.
Ngập trời bao tiếng chào mừng
Nàng xuân duyên dáng về rồi
Về gieo bao thắm tươi vui
Lòng ta thấy yêu đời.
Xuân đã về, xuân đã về
Kìa bao ánh xuân về tràn lan mênh mông
Xuân đã về trên cánh đồng
Bao bác nông dân cày ruộng vui sang xuân.
Xuân đã về, xuân đã về
Ngàn cô gái quê cười tươi đón gió mới
Xuân đã về, xuân đã về
Ta hát vang chào mừng xuân sang.. xuân sang.
Trần Mạnh Đan
************************