Monday, December 23, 2024

Nhân Quyền

The Vietnamese Newspaper

Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 10/07/2020

NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH

“Vườn thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836

************************

Đạo Lý Trà

Thanh tịnh ban mai nhấp chén ngà

Hương thơm ngào ngát át hương hoa

Trà ai tinh xảo, tay pha khéo

Ấm sứ kỳ xinh vật báu gia

Nhất ẩm hồn vương tương vạn cảnh

Ngàn sầu ưu ái diệt buông qua

Trà thơm giải tỏa phiền nhân thế

Thanh thủy lưu sinh Ðạo lý hòa.

Nguyên Khang

************************

Bài thơ áo trắng

Áo trắng học trò, thuở mộng mơ

Một thời ngây dại với mong chờ

Cùng em dạo bước đường quê nhỏ

Bên lũy tre làng gió phất phơ

Áo trắng học trò, bao nhớ thương

Dỗi hờn ghét giận lắm tơ vương

Thư tình trao đổi cùng vui đọc

Kỷ niệm thân yêu dưới mái trường

Áo trắng học trò, em có nghe???

Lời than tiếng trách của loài ve

Trưa về réo gọi nơi trường cũ

Phượng đỏ rơi rơi những tháng hè

Áo trắng học trò, em biết không

Nhớ thương ray rứt mãi trong lòng

Thầy Cô bè bạn giờ ly biệt

Còn đó, trường xưa đứng đợi trông

Áo trắng học trò, bạn cũ ơi

Em đi ngày đó đã xa rồi

Có còn nhớ đến trường xưa cũ

Và bóng hình tôi trong cuộc đời

Áo trắng học trò, nay đã xa

Tôi đây thương nhớ những ngày qua

Nâng niu kỷ niệm từng giây phút

Nhớ mãi về ai tuổi ngọc ngà

Áo trắng học trò em ở đâu

Có nghe anh gọi suốt canh thâu

Bao thu lá rụng đi qua mãi

Anh vẫn loay hoay với nỗi sầu

Áo trắng học trò, ru giấc mơ

Anh ngồi nắn nót những bài thơ

Nhờ mây với gió tìm muôn ngã

Trao lại về em “Tuổi Dại Khờ”

Bài thơ áo trắng vẫn còn đây

Nhắc kỷ niệm xưa vương vấn nầy

Từng chữ thân thương hoài khắc khoải

Em ơi, nỗi nhớ vọng trời mây.

Nguyễn Thiệu

************************

(Phố cầu Đất, Hải Phòng, VN)

Nhớ Nhà

Mấy năm chẳng đáo thăm nhà

Lòng càng cay đắng, dạ càng nhớ nhung

Tình thương cắn dứt đêm hôm

Xốn xang tấc dạ, bồn chồn tâm can

Nhớ day dứt, nhớ muôn vàn

Nhớ căm xót đắng, nhớ tràn bờ mi

Xuân về đếm tháng năm ghi

Càng thêm hiu quạnh, càng trì cô đơn

Tuổi đời chồng chất thêm tròn

Xa trời gần đất mỏi mòn xác thân

Thôi thì số đã định phần

Cũng đành chấp nhận phận mình vô duyên.

Trần Khang

************************

Sầu Khắc Khoải!

Tich tắc! Đồng hồ rên tích tắc!

Tiếng Thạch Sùng tặc lưỡi buồn tênh

Mưa đầu hạ trút nước ngập sân

Làn chớp nhỏ xa gần nhấp nhoáng

Gió giật cành thưa, mưa thấp thoáng

Ánh đèn đường vàng cóng dáng đêm

Bóng hình ai lạnh lẽo bên thềm

Đứng thầm lặng ưư phiền khắc khoải

Lòng khắc khoải mưa hoài ủ dột

Giấc cô liêu mệt mỏi canh thâu

Nghe mưa rơi hồn nặng cơn sầu

Đời trắc trở, nỗi đau khắc khoải

Ôi khắc khoải! Nỗi đau khắc khoải!

Đời vẫn trôi mê mải xuôi dòng

Sông vẫn dài, biển khơi vẫn đợi

Cánh bọt bèo khắc khoải chơi vơi

Đời khắc khoải! Tình người chới với

Ta là Ta! Đêm tối chôn vùi

Trong canh thâu ôm gối về đâu?

Theo tiếng nấc mộng sầu khắc khoải!…

Vuttan

************************

Tình Phai

Tình như mộng sống trong niềm hạnh phúc

Tình yêu ơi! Nhẹ hát khúc nhạc xa

Thời gian có trôi hay không gian có loãng?

Mà tình đời lại có lúc phai phôi!

Giữa mùa xuân ngàn hoa khoe sắc thắm

Bướm vẫn bay say đắm nắng xuân hồng

Tình phai rồi! Lệ xót đắng hư không

Gió lau nhẹ bờ môi em tê tái!

Hạ nắng cháy đốt tình mình mây khói

Theo lá thu vàng tàn lụi dưới chân em

Run rẩy vào đông tuyết phủ trắng thềm

Trong chăn ấm mà hồn rung lạnh cóng

Tình đã phai! Thức hoài nhiều đêm trắng

Cay đắng lòng em, hạt nắng khóc theo

Tiếng ve sầu rên rỉ giữa đêm thâu

Như nhạc tiễn đưa tình mình vào huyệt mộ

Ôi tình phai! Bởi lời thề cám dỗ

Để hận suốt đời lạc lối tình phai!

C.M.N_ 28 June 2020

************************

Vọng Quốc Xuân Qua

Ta đứng bên ngưỡng cửa

Chờ đón xuân đi qua,

muốn gửi xuân đôi lời tha thiết

như ta muốn biết, xuân có về bên kia

Bên kia bờ đại duơng có quê hương ta đó

Việt Nam hình chữ S

Có còn nguyên vẹn hình hài

Từ Mục Nam Quan tới mũi Cà Mau

Như muôn ngàn năm trước

Tổ Tiên cha ông Ta để lại

Nhìn ra biển khơi vời vời xa vời

Muôn ngàn hải lý

Có còn không những dải đất xa xa:

Hoàng Sa, Trường Sa

Có còn vang vọng

những khúc ca khải hoàn

Chiến thắng năm xưa: Giữ gìn Tổ Quốc

Trên bốn ngàn năm dựng nước, giữ nước

chống xâm lăng Giặc Tàu phương Bắc.

Có còn không tinh thần yêu nước Việt Nam?

Ta cúi mặt lặng im.

Khi xuân đi qua, không ngỏ lời tha thiết

Vì Ta đã biết nỗi nhục cưu mang: Mất nước

Vì Xuân đã biết, bên kia bờ đại dương,

bọn buôn dân bán nước Việt Nam

Vẫn trâng trâng tráo tráo vênh vang

“Muôn năm Cộng Sản”

Với Mác-Lê chúng đang tâm

xả thân xác mẹ Việt Nam

Từng phần, từng phần đem bán,

cầu vinh tích lũy đô la

Buôn máu dân lành,

bán thân làm nô lệ ngoại bang kiếm sống

Ta lặng lặng nhìn xuân đi qua,

coi như xuân chưa tới bên ta

Vì trong ta đâu có còn cây lá trổ hoa?

Vọng Quốc xuân qua

3D

************************

All Day I Hear The Noise Of Waters

The Noise Of Waters
All day I hear the noise of waters
     Making moan,
Sad as the sea-bird is, when going
     Forth alone,
He hears the winds cry to the waters’
     Monotone.

The grey winds, the cold winds are blowing
     Where I go.
I hear the noise of many waters
     Far below.
All day, all night, I hear them flowing
     To and fro.

James Joyce
(1882-1941)

Suốt Ngày Tôi Nghe Tiếng Nước Ròng

Tôi nghe vọng tiếng nước ròng
Suốt ngày than thở, bềnh bồng chảy xuôi,
Buồn như chim biển lẻ đôi
Bay đi đơn chiếc cuối trời thênh thang
Khi chim nghe gió hú vang
Gọi con sóng nước nhịp nhàng nhẹ trôi.

Gió đâu xám, lạnh ven đồi
Thổi tung theo bước chân tôi xạc xào.
Tôi nghe tiếng nước rì rào
Dưới xa thăm thẳm vọng vào vịnh bên.
Suốt ngày rồi lại thâu đêm
Tôi nghe nước chảy êm đềm tới lui.

Tâm Minh Ngô Tằng Giao
chuyển ngữ

************************