Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 09/07/2023
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: tkvu42@yahoo.com.au
Mob: 0468 567 836
************************
Thời Gian Trong Em
Anh hỏi thời gian, thời gian đâu có chạy
Anh hỏi không gian, có dãi dầu mưa nắng
Anh tự hỏi mình, sao chịu nhiều cay đắng
Theo nhân loại mãi nhầm sai con tạo
*
Bỗng nhận thấy dáng em
Trong thời gian muôn thuở
Như những năm xưa, em đâu có đổi thay
Thời gian trong em vẫn đó ngày ngày
Trong mạch sống theo đời anh trôi dạt
*
Người ta đếm theo thói quen lầm lạc
Người ta tưởng theo cánh hạc đổi thay
Nhưng riêng anh thời gian trong em còn đó
Không gian quanh em như mãi mãi ngày nào
*
Không phai màu đổi sắc
Vẫn hiển nhiên tươi đẹp
Như bảo vật thiên nhiên
Trong hạnh phúc trường thiên
Nơi trần thế dắt tay nhau ta về chốn trường sanh.
Nguyên Khang
************************
Tuổi Đời Cao Vẫn Cứ Vui
Tuổi đời cao ta vẫn cứ vui
Vẫn cứ chơi ca vang với đời
Bệnh dù đau chân yếu tay run
Vẫn cứ vui giao lưu bạn bè
*
Này bạn ơi ta đến với nhau
Nắm tay nhau vui chơi hài hòa
Này bạn ơi ta mến thương nhau
Dù tuổi cao ta đây chẳng già.
Vut Tan
************************
EM ÐỪNG HỎI
Em đừng hỏi sao ta già trước tuổi
Khi thời gian đâu có nghĩa lý gì
Tuổi của ta được tính bằng khắc khoải
Bằng tủi buồn trên mỗi bước ta đi
*
Em đừng hỏi quê hương ta có đẹp
Khi hận thù còn nhuộm đỏ giang san
Ai mới đạp trái mìn chưa nổ kịp
Bao nhiêu năm cuộc chiến vẫn chưa tàn
*
Em đừng hỏi cha mẹ già bao tuổi
Chưa bao giờ ta kể chuyện đời ta
Xin hãy để cho niềm đau yên ngủ
Vết thương lòng năm tháng sẽ phôi pha
*
Em đừng hỏi ta mong về quê cũ
Chiếc lá khô còn nhớ cội thương cành
Ta chẳng lẽ bước chân đời lê mãi
Nơi quê người làm một kẻ lưu dân?
*
Em chúc cho ta được tròn ước nguyện
Vâng, ta còn mơ ước nhỏ mai sau
Ta sẽ sống để chờ ngày trở lại
Hôn một lần lên đất mẹ thương đau.
Trần Trung Ðạo
************************
LÂU ĐÀI TÌNH ÁI
Một ngày một ngày rồi một ngày
Nỗi nhớ ùa về trong đêm nay
Nơi xa anh ơi ! Anh có nhớ ?
Nụ hôn thưở nào ta ngất ngây.
*
Em ước mình sẽ là một áng mây
Và anh là gió dìu em bay
Bay đến vùng trời loang sắc nắng
Cùng nhau xây cất một lâu đài.
*
Anh ơi ! trong lâu đài tình ái
Chỉ có đôi tim của chúng ta
Với một tình yêu xanh như ngọc
Và ngàn nụ hồng đang đơm hoa.
*
Ta sẽ tung tăng dạo khắp vườn
Có hoa với bướm với yêu thương
Có trăng có gió đang tình tự
Để thấy tình mình thật ngát hương
*
Đâu cần chi đến ngọn đèn đêm
Bồi hồi chờ đợi ánh trăng lên
Lung linh sao trời như huyền thoại
Chúng mình cùng lạc cõi thiên đường.
Kim Chi
************************
NỖI SỐNG CHÂN KHÔNG
Từ ngày tư tưởng tha hương
Tấm thân còn lại nhiều đường suy tư
Ngã này chia nữa sầu dư
Lối kia ngõ cụt…
….giá như
…..chưa từng.
Để mình còn đó….người dưng
Và ta sỏi cuội dưới chân cuộc đời
*
Nắng mưa là chuyện của trời
Ta cười đón nhận chẳng lời oán than
Từ lần tư tưởng lầm than
Ta còn lại mỗi hai hàng lệ rơi.
*
Ngoài kia đời vẫn vẹn tươi
Tìm không ai bán nụ cười thuở nao
Miên man giọt nước không màu
Rơi trong tháng tám nao nao cõi lòng.
Mộc Lan
************************
Phận Gà Mái!
Hỏi Trời thân Mái gà nhà
Mỗi ngày một trứng Mái già rất nhanh
Chủ nhà nuôi Mái mần ăn
Đầu tư lấy trứng, rồi dành thịt thơm
*
Khi Mái đẻ phải ấp con
Cục ta! Cục tác dẫn con cả bầy
Chăm con, con lớn mới hay
Chủ nhân bắt bán, xẻ bầy mẹ con
*
Mái con mới lớn đương son
Chủ nhân đãi khách bắt non tiệc bày
Đau lòng Mái mẹ đắng cay
Than trời cũng chẳng có hay số phần
*
Than ôi! Thân Mái duyên phần
Phận hèn chịu cảnh cô bần tấm thân
Tình người đã khó phân trần
Tình chàng Gà Trống lại càng tái tê
*
Hứng tình chàng nhảy, chàng đè
Sinh con, đẻ cái chẳng hề ngó qua
Mặc ai bắt nạt can qua
Làm ngơ bỏ mặc Mái già thiệt thân
*
Ngày ngày tháng tháng chuyển luân
Kiếp này làm Mái, kiếp sau xin chừa
Duyên phần an ủi lưa thưa
Ngày rằm, mồng một được đưa lên thờ
*
Người vái cúng! Thánh thờ ơ!
Lá chanh, rượu đế nước cờ thế nhân.
Muối tiêu cho đậm tình thân
Mái Gà cục tác lá chanh* chuyển đời!..
*
Ôi! Thôi thôi! chuyện thế thời.
Thói đời vốn thế! Thế thời, thế thôi!
*- câu ca dao: “Con gà cục tác lá chanh
con Lợn ủn ỉn mua hành cho tôi…”
C.M.N
July 2014
************************
VẾT THỜI GIAN
Ôi tháng năm bào mòn đi tất cả
Đâu hào hoa phong nhã của năm nào
Đâu tóc huyền, dáng ngọc vẻ thanh tao
Đâu tuổi trẻ, dồi dào bao sức sống.
*
Ơi thời gian, ơi dòng đời biến động
Xua thanh xuân, xua tuổi trẻ vội vàng
Và gió sương cõng theo cả dung nhan
Ai tàn úa … hỏi ai không tàn úa ?
*
Thân ta đó như lá cây ngọn cỏ
Cũng phiêu diêu, chìm nổi chốn hồng trần
Thời son trẻ thật giả cũng khó phân
Đổi năm tháng thấu nhân gian một chút.
*
Càng hiểu đời, thanh xuân càng hao hụt
Ta mới hay được – mất vốn công bằng
Có sức trẻ thì sốc nổi bất an
Mòn hao tuổi đổi thân tâm tĩnh lặng.
*
Ngắm nhân sinh … ngẫm cuộc trần thua thắng
Nhìn lòng người trắc ẩn những đúng sai
Dần hiểu ra vận mệnh vốn an bài
Vui vẻ sống và hài hoà đón nhận.
*
Bởi đi qua bao bể dâu lận đận
Ta nghiệm ra chữ Nhẫn thật quý trân
Mặc nhân gian cứ biến đổi xoay vần
Hiểu được Nhẫn thân tâm dần an lạc.
*
Năm tháng khác … ta rồi sau cũng khác
Bạc mái đầu … chẳng hờn trách thời gian…!
Đồng Ánh Liễu
************************
Vụt Tan
Trăm năm chỉ một KHẮC giờ
Trong vòng luân chuyển hợp rồi lại TAN
Đời là vậy! Hợp tan, tan hợp
Đều biết rằng, có hợp tất tan
*
Luật Trời hẳn khỏi nghĩ bàn
Thất Tình Lục Dục khải hoàn cưu mang
Duyên với Nghiệp kiện toàn khế ước
Nghiệp và Duyên sóng bước bên nhau
*
Như nguồn nước chảy khởi đầu
Sông thời có khúc, biển rầu nông sâu
Tham, sân, hận, si cầu dục vọng
Chốn công danh đua vốn tranh lời
*
Thâm sâu cũng bởi lòng người
Chữ Tôi, chữ Tội cuộc đời sánh vai
Nhìn ánh chớp lóe dài VỤT tắt
Cơn mưa Chiều lắc rắc chợt TAN
*
Trăm năm một Khắc thời gian
Trong vòng luân chuyển Hợp Tan vô thường.
Cuộc đời vốn lắm tai ương
VỤT TAN biến mất chớ cương cưỡng cầu.
Điền Ngô Hành Giả
************************