Sunday, December 22, 2024

Nhân Quyền

The Vietnamese Newspaper

Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 07/03/2021

NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH

“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836

************************

TÌNH CHA

Cuộc đời…vạn nẻo truân chuyên!

Con đi trường học, CHA đi trường đời.

Mong sao con được thành tài!

Đôi vai gánh cả, Sơn hà nước non

Lo cho đất nước vẹn toàn

Công nhà nợ nước xứng danh làm người.

Những điều CHA dạy khi xưa

Không nên trọng phú, khinh bần nghe con.

Những điều thi phị ngoài tai!

Đừng chen vô đó! vướng thân hại mình.

Công danh Đạo Đức làm đầu.

Con nên học Đạo, làm người mới hay…

THÀNH ĐÔNG

08/03/2021

************************

Bệnh!..Tình Em!..

(Để tặng em…)

Chuyện thường tình, khi con người bệnh

Là bởi do sức yếu phải đau

Có khi thời tiết đổi nhau

Lúc nóng khi lạnh thay màu nắng mưa

Nhưng anh bệnh, riêng anh khi bệnh

Lại do em, khiến bệnh anh mang

Bệnh này thiệt khó nghĩ bàn

Nói ra khó hiểu, lại càng chẳng tin

Không chừng nói, người nghi nói “dóc”!

Khám chẳng ra, bác sĩ bó tay

Chẳng thang, chẳng thuốc vẽ bày

Thì sao chữa khỏi bệnh này hở em?

Khi gần gũi bên em hết bệnh

Không gặp em bệnh tái phát ngay

Nhớ nhung chẳng phải đêm ngày

Nao nao tâm tưởng ngây ngây dại khờ

Lòng tưởng nhớ như mơ hình bóng

Nỗi bần thần, ra ngóng vào trông

Bâng khuâng bức rức* trong lòng

Cô liêu hoang lạnh trống không mọi bề

Đời đơn lẻ buồn tênh xa vắng

Không bên em, lòng đắng quặn đau

Dẫu cho trời đổ cơn sầu

Gặp em hết bệnh, vui câu hẹn hò.

Hiền Khô

*Bức: Nóng bức, *Rức: Rức rối

************************

Yêu Hoài Đêm Mưa

Trằn trọc chi mãi em ơi

Ngủ ngon trong giấc mộng vui vơi đầy

Thương ai! Thương mãi đêm ngày

Cười trong giấc mộng yêu hoài đêm mưa

Đê mê hưởng trọn nguồn mơ

Say trong giấc mộng thực hư tình đời…

Hãy giữ mãi niềm vui tình ái

Hãy tươi thơm gặt hái trái thơm

Duyên tình mật ngọt mãi còn

Trong Ta một kiếp vẹn tròn thu duyên.

TTT

In the mood for cinema — In the Mood for Love (2000), dir. Wong Kar-wai

************************

CON ĐƯỜNG XƯƠNG TRẮNG

Con đường hoa đào con đường hoa

phong lan tỏa hương thơm góc núi

ngó về con đường chiến binh

con đường xương trắng

ôi! con đường xương trắng trên lưng núi trường sơn.

Xua những sư đoàn rừng rú vào thành phố

đóng vết sẹo dài 30 năm còn rướm máu

Gió vẫn thổi trên tấm poncho tiền đồn

thổi qua hàng dương ly xứ

cuộc đột tử phương nam

cần chi bia tưởng niệm.

Gió vẫn không ngừng gào thét trong não

tư bản từng xấp dollars in hình sọ người

những tờ hợp đồng đẫm máu chiến tranh

từng chuyến bay chở đầy thịt hộp

đầy bia rượu, chocolate, tạp chí playboy.

Đám con lai ra đời

và cuộc lui binh trên quốc lộ 7b

mở màn thảm kịch cộng sãn.

những trại tù trên rừng

những cái rọ trong thành phố

những cái rọ ám sét chế từ bắc bộ phủ ba đình.

Lý Thừa Nghiệp

************************

Chút Tình!

Anh chan cho em một chút tình
Bốn mùa hiu quạnh cõi tâm linh
Trời cao phiêu lãng mây theo gió
Lạc giữa không gian chỉ có mình

Đêm ngày chìm đắm chốn u linh
Mộng ảo còn mơ cảnh vướng tình
Có phải tâm hồn không bến đậu?
Lang thang vô định với bóng hình

Nhìn hoa ong bướm cánh lung linh
Gió thoảng thơm hương uống say tình
Mây lặng lẽ trôi như phiêu lãng
Để hồn theo bước nhịp thiên trinh

Mây có ngừng chân giữa hành tinh
Gửi cơn gió thoảng chuyển ý tình
Mang nỗi niềm ta bên bến vắng
Trao người, người hỡi chớ lặng thinh!

Christine My Nguyen

************************

Chiều Rơi

Chiều rơi xuống bờ sông ấu thơ

Vẳng tiếng vạc kêu, gió hững hờ

Ngư lão kéo chài khua khua nước

Dẫu có một mình chẳng bơ vơ

Xa xa đo đỏ nắng chiều xa

Lộp cộp cầu tre ngân khúc ca

Diều ai cất sáo du dương thế?

Đêm đã rớt rơi lối về nhà…

Quê hương ta đấy, thân thương quá!

Sông chảy về đâu sao cứ trôi?

Bao nhiêu cũng sẽ về cõi cội

Chừ đây quê hương, ta với tôi…

Đặng Quang Dũng

************************

CÔ HÀNG XÓM

Chiều nay một thoáng tình cờ

Gặp cô hàng xóm mộng mơ thuở nào

Lấy chồng từ buổi hôm nao

Nay về quê cũ cúi chào người quen.

Vệt đời loang mí mắt hoen

Quầng thâm kỷ niệm vội chen chân về.

Thời em con gái chân quê

Áo bà ba búi tóc thề đồng xa.

Tôi cày nhịp một hai ba

Thửa kia trỉa bắp trồng cà dáng em.

Mười lăm mười sáu hoa niên

Thẹn thùng em biết làm duyên với đời

Ruột tôi thuở đó bời bời

Ngại mình nghèo khó nên lời chưa buông.

Vậy là em bỏ đi luôn

Để tôi ôm mối tình buồn riêng tôi

Giờ mình có cặp có đôi

Ôn ngày xưa có một thời nhớ nhau.

Trăng mười sáu đã lên cao

Chuốt say cái hẹn chìm vào lãng quên

Em về buồn lại không tên

Khiến tôi đọ sức cài then chốt tình.

Em đi chưa rỏ bình minh

Với tay tôi gửi ánh nhìn xa xăm.

Mộc Lan

************************

Cồn Ốc quê tôi

Quê tôi đảo nhỏ miền tây

Mang tên Cồn Ốc là đây xứ dừa

Bến tre sông nước, đò đưa

Dừa xanh rợp bóng, kẹo dừa nổi danh

Cồn tôi cuộc sống yên lành

Người dân chất phác không giành hơn thua

Trái cây có đủ bốn mùa

Ruộng xanh tươi tốt không thua đất liền

Phù sa bồi đấp triền miên

Quê tôi vững mạnh đứng riêng một mình

Nhưng nay thay đổi bóng hình

Đò không còn chạy xập xình như xưa

Không còn ghé đón người đưa

Người xưa mất hết, còn dừa đốn đi

Trẻ em ở tuổi xuân thì

Bỏ lên thành phố cũng vì miếng ăn

Dân quê cuộc sống khó khăn

Ruộng, dừa thu nhập không bằng ngày xưa

Người dân sống ở xứ dừa

Mà dừa rất rẻ , người đi thưa dần

Giờ đây cứ mỗi một lần

Về quê tôi đứng bần thần nghĩ suy

Quê tôi mất hết những gì

Hình bóng xưa cũ giờ thì còn đâu

Lòng tôi mang một nỗi sầu

Làm sao tìm lại được mầu quê tôi

Đa xưa, bến cũ đâu rồi

Bơ vơ lạc lõng, mắt tôi đỏ dần

Lệ rơi nhớ những người thân

Tìm đâu cảnh cũ mỗi lần về quê

Tìm đâu gió chướng thổi về

Lao xao ngọn lúa, bốn bề dừa reo

Tìm đâu nghe tiếng máy chèo

Khuấy trong con nước đi theo lớn ròng

Quê tôi ghi khắc trong lòng

Dù xa năm tháng vẫn không phai mờ.

Thoa Trần

Melbourne 23/02/2019

************************

GIÁ CÓ THỂ

Giá có thể một lần thôi anh nhỉ

Mình bên nhau bình thản đón gió chiều

Chẳng cần nhiều… tha thiết những lời yêu

Mà lặng im nắm tay nhau thật chặt

Giá có thể những đêm buồn khuya khoắt

Em một mình trầm mặc đếm tàn canh

Gió lạnh lùa run vai gầy mỏng manh

Anh nhẹ đứng từ sau choàng khăn ấm

Giá có thể một ngày trôi thật chậm

Mình bên nhau được trọn vẹn một ngày

Làm mọi điều vui vẻ tay trong tay

Được hạnh phúc đắm say tình viên mãn

Giá có thể cùng nhau xem ngày cạn

Ngắm hoàng hôn lãng đãng cuối chân trời

Chỉ một ngày hai đứa mình mà thôi

Dành cho nhau quên đời bao bề bộn

Chỉ một ngày gạt lo toan bận rộn

Những bon chen sấp ngửa với cuộc người

Em một lần rạng rỡ nụ cười tươi

Được sống thật với tình yêu duy nhất

Giá một ngày… không là kẻ hành khất

Sống bên lề… hạnh phúc… của tình yêu!

P/S

Giá mà chẳng gặp làm chi

Thì nay không khóc tình si … tội tình!

Đồng Ánh Liễu

************************

THU ĐỢI

(Xin cám ơn NS Kiều Tấn Minh đã thổi hồn vào bài thơ với những nốt bổng trầm)

Trời đã vào thu rồi anh ơi.

Em gửi nhung nhớ theo lá rơi

Bao nhiêu lá vàng bao mong đợi

Mộng mơ theo lá hồn chơi vơi

Anh hứa đón em vào chiều thu

Khi gió heo may nhẹ nhàng ru

Khi quạ ô bắc cầu đưa lối

Nối kết chúng mình tựa Chức Ngưu.

Anh sẽ dìu em đến chốn nao

Dưới rặng thông xanh hát rì rào

Có ánh trăng tà hôn mái tóc

Mắt em đong đầy vạn ánh sao

Em nhặt lá vàng dõi bước thu

Thoảng trong làn gió nhẹ vi vu

Lá rơi xào xạc trên đường vắng

Ngỡ bước chân ai trong lối mù.

Ngoài hiên tí tách giọt mưa ngâu

Gió khẽ nhẹ ru khúc nhạc sầu

Chiếc áo thời gian màu đã bạc

Bóng người thăm thẳm khuất ngàn dâu.

KIM CHI

************************

Chích Ngừa Covid

Bệnh quỉ, phải tìm thuốc Tiên,

Covid, đã có Vaccine giải trừ.

Moderna và Pfizer

Cả hai loại thuốc, chích ngừa tuyệt hay!

Hai (2) lần chích Vaccine này,

Kháng sinh ta, nhận ra ngay quân thù.

Gặp con Virus Tầu phù,

Kháng sinh nhào tới… diệt trừ, khỏe re !!!

Con Vi khuẩn gai loe ngoe,

Là tử thần giết thảm thê con người!

Suốt năm Hai ngàn hai mươi (2020)

Nó làm hai triệu rưỡi người chết oan!

Gây nên bao cảnh cơ hàn,

Trật tự thế giới hoàn toàn đổi thay!

Kinh tế toàn diện lung lay!

Như cơn ác mộng, biết ngày nào quên!       

Cám ơn “Cha đẻ Vaccine”,

Những nhà khoa học tâm hiền tài cao.

Từ bi nhân hậu biết bao!

Ơn này, nhân loại ghi vào trái tim!

Bạn ơi! nay có Thuốc Tiên, (*)

Lại vui… không phải trả tiền. Ngon ơ!

Ghi tên, theo dõi ngày giờ,

Để mau sớm được chích ngừa, yên tâm!

Trần Quốc Bảo (DSLV)

(*) Tôi và nhà tôi, hôm nay chích ngừa Vaccine (Pfizer), lần thứ 2. Sau khi chích, phải ngồi lại 20 phút, an toàn không phản ứng, mới về. Trong thời gian ngồi lại, tôi viết bài thơ ngắn này, chia sẻ tâm tình cùng Quí Thân hữu bốn phương. Thân kính, TQB.

************************

Dừng Lại Thảnh Thơi

róc rách tiếng của nước

chảy vào ly thủy tinh 

như tiếng cười em bé ngoài vườn

và tiếng reo của núi đồi sương phủ

mùa xuân trở về trong tâm trí

ngoài kia vẫn là mùa đông

một chút vui một chút buồn

nhập nhằng cuộc sống 

len vào ngõ ngách

những hang tối, góc lòng

rồi cùng đường bế tắc

nhìn chung quanh vẫn là bạo ngữ cuồng ngông 

nhân tình thế thái

kể hoài không hết

ngày cuối năm bỗng thấy mệt

thôi dừng lại tìm chút thảnh thơi 

trang giấy nào rồi cũng lật nhanh

lững thững lên đồi hỏi thăm cổ thụ

gió rít qua những trần trụi của cây sồi

một chút chạnh lòng trông ngóng

một chút hơi ấm trong tim 

cảm ơn đời vuốt tóc

đã dành cho ta những đặc quyền

và cúi mặt trước thời gian độ lượng

như một chấp nhận …

thy an (DSLV)

************************