Monday, December 23, 2024

Nhân Quyền

The Vietnamese Newspaper

Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 05/06/2021

NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH

“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836

************************

Nhịp Sống Tình Người-2

Nhịp sống tình người

Ước mong dòng đời

Thanh thản niềm vui

Khoan dung nụ cười

Nhịp sống tình người

Cho nhau nụ cười

Vòng tay thân ái

Thương yêu hài hòa

Nhịp sống tình người

Lời ca tiếng hát

Du dương phím nhạc

Dìu nhau nhịp nhàng

Nhịp sống tình người

Chung tay mọi người

Đằp xây tình đời

Trao nhau nụ cười.

Nguyên Khang

23/05/21

************************

Hương Tình Thu

Anh nhớ mãi hương tình Thu trăng sáng

Nhặt giọt sầu anh gom lá vàng Thu

Dấu trong sương buồn chuỗi ngọc tượng tư

Ghim kỷ niệm hương tình Thu vương vãi

Anh nhớ mãi hương tình Thu vương vãi

Nhặt sương thu ước nguyện sóng bờ vai

Trao cho Thu những ao ước đêm dài

Cơn cuồng nhiệt ôm thu vòng ân ái

ĐK:

Anh nhớ mãi hương tình Thu còn mãi

Nụ hôn nồng ghim nỗi nhớ mênh mang

Hơi thở Thu thơm ngát

trong gió mát trên ngàn

Nghe thổn thức muôn vàn nỗi nhớ Thu

Anh nhớ mãi hương tình Thu vương vãi

Nhặt thu buồn trong ánh mắt long lanh

Làn sương mù chiếc ghế đá bên anh

Còn hơi ấm hương tình

Thu trang trải trong thơ…

Kết:

Còn hơi ấm hương tình

Thu còn mãi trong mơ…

Nguyên Khang

************************

Giận Căm Cô Vít

Cô Vi Cô Vít

Vờ vịt đi qua

Giờ lại la cà

Quay đầu trở lại

Báo hại dân ta

Lóc đao lần nữa

Khẩu trang che chở

Đóng cửa ở nhà

Kinh tế can qua

Nghèo càng mạt rệp

Chính quyền siết chặt

Lệnh cấm ban ra

Lòng dân xót xa

Giận căm Cô Vít

Trăng Rằm giận dữ

Máu mặt đỏ gay

Cô vít bọn bay

Lũ ma quỷ sứ

Đội lốt hình người

Lẩn trốn nơi nơi

Gieo rắc khắp trời

Tử vong hàng loạt

Năm châu khiếp nhược

Thế giới chung tay

Quyết diệt bọn bay

Tới ngày tận số

Không còn khủng bố

Tống cổ cô na

Về lại Trung Cộng

Nhân loại hồi phục

Thanh Bình sức sống.

Vô Tư

************************

PHÍA CHÂN MÂY

Vẫn ngồi phía chân mây

Mặt trời trên nóc city

Nơi thảm cỏ đà la ni

Gió vẫn thổi về vô xứ.

*

Mùa đông dán nhãn O độ lên cửa sổ

Dán giá lạnh lên núi andenong

Dán lên tôi ngọn nắng sài gòn.

*

Melbourne đóng cửa

Những hành lang trống đêm qua

Vừa tống táng bọn covid về địa ngục trung quốc.

*

Bản nhật tụng u u rền hang hóc

Vực sâu rền trong ống cây rỗng ruột

Vỗ về lòng đất

Vỗ về rẫy bắp

Vỗ về con suối vừa thức giấc trên cầu vồng ngũ sắc

Dưới chân núi đỏ uluru

Múa điệu ném lao săn mồi

Quanh đống lửa hồng ngàn năm trước

Nơi thổ dân từng nằm trên thớt diệt chủng

Từng làm nô lệ

Từng bị thảm sát.

*

Aborigines khuôn mặt sơn màu khói trắng

Vũ khúc rừng già úc châu.

Lý Thừa Nghiệp

(31/05/2021)

************************

BẪY TÌNH

Thỏa cơn ái niệm

Triền miên

Ru hời bão táp

Muộn phiền bủa vây

Khát tình

Lơ lửng tầng mây

Vô tư thổn thức

Từng ngày

Phong lưu

Ngổn ngang

Say đắm ngục tù

Trăm năm mộng hỡi

Âm u lối về

Rộn ràng

Hai chữ

Đam mê

Khổ thay cạm bẫy

Nặng nề đan xen

Trong ngần

Một đoá hồng liên

Mà mơ tột đỉnh

Trên miền thiên thai

Đắm mình

Giữa cảnh sơn nhai

Tìm đâu hưng phấn

Hình hài …

Thoáng đêm …

SL

30/05/15

************************

ĐỜI

Giữa cuộc đời bươn chải

Trầm lại một chút mà

Người khen chê khôn dại

Mỉm cười lặng im qua

Cõi ta bà vay trả

Hơn thua để được gì

Mai rời xa tất cả

Về cát bụi còn chi?

Ta cứ bình dị sống

Theo cách riêng của mình

Giữa biển trời cao rộng

Sợ gì những điêu linh

Ta làm điều mình thích

Chẳng phiền lòng tới ai

Thẳng ngay không trái nghịch

Đi qua tháng năm dài

Mặc ai cười, ai ghét

Mặc ai khen, ai chê

Ở đời hạnh phúc nhất

Ta được là chính ta!

Ngắm hoa tàn hoa nở

Giống vòng xoay cuộc đời

Đủ buồn vui hỉ nộ

Bình thản đón nhận thôi!

ĐAL

************************

Cháu Tôi

Quê tôi một tỉnh miền tây

Bến tre, sông nước là đây xứ dừa

Bà ba nón lá ngày xưa

Dù xa cách mấy, vẫn chưa phai mờ

Cháu tôi tuổi vẫn còn thơ

Vài ảnh kỷ niệm giữ giờ đến sau

Thời gian trôi rất là mau

Mai sau cháu lớn, thế nào cũng vui

” Đây là hồi nhỏ của tui

Bà ơi, nơi ấy có vui không bà “

Yêu cháu lắm luôn

Thoa Trần

Melbourne 2020, cuối thu.

************************

DỌN RÁC

(Thơ vui)

Cuối tuần dọn dẹp cửa nhà

Đón tuần sắp tới tiếng bà oang oang:

“Bao nay chẳng chịu ngó ngàng

Chổi cùn rế rách ngổn ngang thế này

Tôi đem vứt quách đi đây

Để thêm chật chội chất đầy làm chi

Ông xem thừa cái của gì

Lâu ngày hết đát tiện thì vứt luôn”

Ông vào góc cửa thoáng buồn

Vạch quần nhìn xuống cái thuồn thuỗn teo

Bực mình ông mới chửi đèo:

“Nhà bà mượn chó rủa mèo ám tôi

Cái gì cũng có một thời

Tôi đang tiếc cái của Giời ban cho”

Bà ôm thùng rác cười bò:

“Tôi đâu có giễu lò xo ông chùn “!.

DDH

************************

Đêm Tây Ninh Nhớ Bạn

(Tưởng nhớ K2 Lê Văn Hoan – Cali.)

Tao từ Suối Cao lên Truông Mít,

Đêm quân hành ghé lại Khiêm Hanh.

Buổi sáng hai thằng ra phố chợ,

Thăm cô nàng mắt biếc long lanh.

Còn nhớ Trâm Vàng, ngôi trường nhỏ

Tao dừng quân gọi điện cho mầy.

Mầy nói đường đi đang có địch,

Thôi hẹn mầy quán rượu Truông Mây.

Còn nhớ Gò Dầu đêm tháng Chạp

Gió biên cương lạnh buốt chinh y

Khói thuốc vàng tay trong quán nhỏ,

Bên kia sông, gió lộng biên thùy.

Đêm mưa Cẩm Giang mơ kiều nữ,

Rót cạn đời trai một chén sầu.

Ai bỉết ngày mai mình đụng trận

Biết ai còn thương nhớ đời nhau !

Đời lính đã quen mùi thuốc súng,

Quen mùi rượu ấm những đêm đông

Lâu lâu nhớ ánh đèn phố thị,

Lại phải mở đường, vượt bến sông.

Lần cuối gặp nhau trên đất Trảng

Mầy hỏi tao – Hậu Nghĩa yên không ?

Mầy hỏi lạ –  Miền Đông chiến thuật,

Chỉ thấy mìn, chông với đạn đồng.

Xứ miền Đông, muỗi mòng, sương lạnh,

Đêm dạ hành Cầu Khởi, Tầm Lanh

Núi Bà thấp thoáng qua rừng lá,

Nhớ bao nhiêu, thôi thế cũng đành.

Tháng Tư oan nghiệt, mình cam phận.

Tây Ninh, Bến Kéo cũng tan hoang

Tao từ Hậu Nghĩa theo quân rút

Qua Củ Chi, bao nỗi kinh hoàng.

Từ độ ra tù, qua xứ Mỹ,

Chưa một lần tái ngộ anh em

Chợt nghe mầy bịnh nhiều năm tháng,

Nhớ mầy, đâu biết nói gì thêm.

Cuối năm, mầy bỏ bè bỏ bạn

Bỏ cả vợ con. Nỡ sao đành !

Hay mầy muốn về thăm chốn cũ.

Bến Mương, Truông Mít với Khiêm Hanh.

Thôi giã biệt mầy “Hoan mắt sáng

Chút tình bằng hữu tự năm xưa.

Về đi, thăm chiến trường xưa cũ,

Có mùa hoa Gạo nắng lưa thưa.

K2 Lê Tấn Dương

************************

THE SOLDIER’S GRAVE

Strew lightly o’er the soldier’s grave

The springtime blossoms fresh and white,

And deck with wreaths and garlands bright

The silent couches of the brave.

They fought – they died – they lie at rest

Beneath yon low and grassy mounds;

No more for them the trumpet sounds

To thrill the patriotic breast.

But though they mingle with the dust

In that dark kingdom, where Decay

Sits thronéd in his halls of clay,

Their memory is free from rust.

For well we love to honor those

Who bravely fell amid the fight,

Who sank in all their vanquished might

Upon the field among their foes.

We honor both – the blue, the gray –

For time hath blotted from the mind

All bitter thoughts and words unkind

And washed all prejudice away.

And we remember only this, –

They bravely fought – they bravely died;

And, hero-like, their souls should ride

Along the ether seas of bliss.

Then spread upon each grave today

The fragrant blossoms of the spring,

And simple wreaths and garlands fling

Above the soldier’s honored clay.

HENRY D. MUIR

MỘ CHIẾN BINH

Đó đây nơi mộ chiến binh

Mùa xuân rộn nở hữu tình sáng tươi,

Muôn vòng hoa tưởng niệm người

Điểm trang nơi nghỉ của đời hùng anh.

Họ chiến đấu, họ hy sinh,

Giờ yên nghỉ dưới cỏ xanh mộ phần;

Chẳng còn kèn trổi thúc quân

Gợi lòng ái quốc công dân nước nhà.

Họ cùng cát bụi tan ra

U minh chốn đó nhạt nhòa bóng đêm

Dù ba tấc đất phủ lên,

Lòng dân đâu đã dễ quên công người.

Chúng ta tôn kính một đời

Những người chiến đấu khắp nơi oai hùng

Xả thân ngăn kẻ thù chung,

Hy sinh nào há tiếc thương thân mình.

Mọi màu áo kẻ chiến binh

Dù xanh, dù xám tôn vinh phút này

Bụi thời gian phủ tháng ngày

Xóa đi thành kiến, đắng cay, muộn sầu.

Lòng ta nhớ họ dài lâu

Can trường chiến đấu, tuyến đầu hy sinh

Nơi miền cực lạc Thiên Đình

Linh hồn siêu thoát, thắm tình quân dân.

Hôm nay dâng đóa hoa xuân

Ngát thơm tỏa khắp mộ phần chiến binh,

Dâng hoa tưởng niệm anh linh

Dưới lòng đất mẹ, yên bình nghỉ ngơi.

TÂM MINH NGÔ TẰNG GIAO

************************