PHONG TỎA 5.0 –Cùng nhau Cười, Đọc & Nghe Thơ và Truyện ngắn
Mùa Xuân Như Ý sưu tầm
Victoria, Tiểu bang đông dân thứ hai của Úc, đang vào đợt Phong tỏa Covid-19 lần thứ 5.0. Lệnh phong tỏa này bắt buộc gần 7 triệu dân của Victoria phải ở nhà, ngoại trừ 5 lý do, trong bối cảnh giới chức nỗ lực khống chế một ổ dịch Delta lây lan nhanh.
Hãy để Mùa Xuân Như Ý giúp các bạn giải trí trong lúc ‘bị nhốt’ ở nhà bằng cách –Cùng nhau Cười, Đọc & Nghe Thơ và Truyện ngắn.
***********
–Cùng cười với nhau
Chàng và Nàng
Trên một trang báo nọ, người ta tình cờ đọc được những câu viết ngăn ngắn “Hỏi” và “Đáp” ngồ ngộ nó như thế này :
1/- Khi nào thì bạn bị người yêu hoặc vợ ghét nhất ?
-Khi bỏ cuộc chơi nửa chừng !
2/- Sao anh cứ ăn hiếp anh hoài vậy ?
-Tại anh cứ hay “lấy thịt đè người”
3/- Thế nào là người vợ lý tưởng ?
-Người vợ giũ tiền chắc ăn, gởi vào thì dễ, lấy ra thì rất khó !
4/- Thế nào là người chồng tốt trong gia đình ?
-Hay trốn vợ, đi chơi với bồ !
5/- Sao em cứ bỉu môi với anh hoài thế kia ?
-Anh thì chẳng được cái tích sự gì cả !
Đấy, thưa các bạn, các bạn thấy thế nào về những câu viết trên đây ?
Còn câu nào hay hơn nữa, các bạn gởi về Tòa soạn, chúng tôi sẽ đăng tất cả thêm vui hoặc… cho đời bớt càng thêm “Vui” hơn chút nữa, các bạn nhé !
Cám ơn các bạn rất nhiều !
Một chiếc lá nho
Một cuộc triển lảm tranh vẻ sơn dầu lớn lao được tổ chức ngay Trung tâm thành phố. Vì là đêm Thứ Bảy, khách thưởng lãm ra vào đông đúc và tấp nập, chen chân không lọt. Có một cặp vợ chồng luống tuổi nọ cùng dắt tay nhau vào ngắm tranh. Ông bà luồn lọt suốt cả phòng tranh, không bỏ sót một bức tranh nào cả.
Ông chồng sồn sồn lại là người có cái thú đam mê hội họa quá cỡ thợ mộc từ thuở nào đến giờ. Đột nhiên đến trước một tấm tranh đắc ý nhất, ông đứng ngắm nhìn mãi tưởng như không bao giờ muốn rời bước. Ôi, tấm tranh tuyệt cú mèo ! Tác phẩm là một cô gái khỏa thân !
Này nhé, đôi mắt nàng, đôi môi nàng cùng nụ cười của nàng sao mà khêu gợi lạ lùng !
Thân hình nuột nà cực kỳ bốc lửa, vòng 1, vòng 2, vòng 3 uốn éo nuột nà với đôi vai tròn lẵng, cặp vú vun đầy, mây mẩy căng phồng tuông trào đầy nhựa sống, và nhất là đôi chân dài da thịt mịn màng, mơn mớn và thơm mát của người đẹp như đang muốn vờn đón, đang muốn mời gọi…người xem lạ lùng !
Nhưng ác thay trên tấm tranh, một chiếc lá nho nhỏ nhắn được vẻ ra, che kín mít nơi chỗ quý nhất của người con gái, ngắm đi ngắm lại mãi mà vẫn không thể nào tìm thấy được,
Đợi lâu lắm rồi bà vợ mới bực bội vỗ vai ông chồng yêu quý của mình :
-Này, về thôi chứ ! Bộ chờ khi nào chiếc lá nho kia rụng, ông mới về hay sao ?
NGƯỜI TA THƯỜNG NÓI
*Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ !
***********
–Đọc & Nghe Thơ
Hờ hững
Thơ: Tế Hanh (1939)
Anh tưởng chỉ cần trông thấy thôi,
Là em hiểu rõ lòng anh rồi.
Mối tình chan chứa trong đôi mắt,
Anh biết làm sao nói những lời.
Không có khi nào gặp gỡ em,
Mà anh giữ được vẻ điềm nhiên:
Dáng anh bẽn lẽn, lời anh ngượng;
Em thử đôi lần nhớ lại xem.
Anh tưởng là em đã biết rồi,
Những câu trò chuyện, giọng đùa chơi,
Những thư thăm hỏi, lời vơ vẩn,
Những sách anh đưa nói chuyện đời,
Những bữa trời mưa, những buổi chiều,
Lòng nghe rưng rức nỗi đìu hiu,
Những khi trăng sáng, khi hơi gió
Nhẹ thôi vào lòng cơn mến yêu.
Và những đêm khuya giấc mộng đào,
Mơ màng trên gối gặp chiêm bao,
Anh yêu, anh nhớ, anh thầm trách:
Em chẳng lần nào cảm động sao?
Sao em hờ hững thế cho đành,
Duyên mới cùng người hất hủi anh.
Tội nghiệp cho đời anh biết mấy!
Trăm năm chưa chắc vết thương lành.
***********
–Nghe Truyện ngắn
TRÀ KHA
Truyện ngắn: Bắc Sơn (Việt Nam)
***********