Nụ cười: Liều thuốc chữa lành những đau khổ
Jeff Minick
Toàn thế giới trở nên tăm tối và đáng sợ bởi đại dịch; việc kinh doanh phải đóng cửa, hàng triệu người bị cách ly ở nhà; con người hoang mang, lo sợ vì chủng virus vô hình và sự bất ổn của hiện tại và tương lai. Đây là thời điểm vô cùng căng thẳng về vấn đề chính trị và quan hệ cá nhân, là thời điểm bạn có thể cảm nhận được sự sợ hãi bao trùm mọi nơi, có thể nhìn thấy điều ấy trong ánh mắt của những người mua hàng với khẩu trang bịt kín mặt, tại các cửa hàng tạp hóa.
Tình trạng dịch bệnh khiến gia tăng những suy nghĩ tiêu cực và nó mài mòn ý chí của chúng ta. Một thời điểm chồng chất những khó khăn.
Tiếng cười chữa lành những đau khổ
Rất nhiều người nhớ đến Quý bà Audrey Hepburn xinh đẹp đã từng trải quãng đời đau khổ, chịu đựng biết bao khó khăn, bi kịch trong cuộc sống. Khi còn là thiếu nữ sống ở Hà Lan dưới thời Đức Quốc xã trong Đệ nhị thế chiến, cô đã tham gia hỗ trợ quân Kháng chiến, chứng kiến rất nhiều người Do Thái bị cướp đi mạng sống, trải qua cuộc bắn phá của quân Đồng Minh, nạn đói kéo dài, thực phẩm bị cắt giảm, Hepburn và nhiều người khác tham gia làm bánh quy từ bột mì và bóng đèn tulip. Kết thúc cuộc chiến tranh đầy đau thương, cô phải đối mặt với các vấn đề về hô hấp và phù nề, là kết quả của căn bệnh suy dinh dưỡng; cả gia đình cô còn bị ảnh hưởng nghiêm trọng về tài chính bởi cuộc chiếm đóng, nhiều tài sản bị phá hủy và mất mát.
Huyền thoại Audrey Hepburn vừa là một ngôi sao vừa là nhà từ thiện với những đóng góp cả về thời gian và tiền bạc, cô đã quen với việc chịu đựng đau khổ ngay từ khi còn nhỏ. Vậy điều gì đã giúp cô nhẫn chịu và vượt qua những khó khăn trong suốt cuộc đời? Cô đã từng nói: “Tôi yêu những ai làm cho tôi cười. Tôi tin rằng đó là điều tôi thích nhất. Cười là liều thuốc tinh thần chữa lành mọi đau khổ và có lẽ là điều cần có nhất của một con người.”
Ngay bây giờ tôi mong mọi người cười nhiều nhất có thể.
Tiếng cười là liều thuốc bổ
Giống như một số người trong chúng ta khi sống một mình, thời gian gần đây tôi có xu hướng sử dụng điện thoại nhiều hơn. Các thành viên trong gia đình và bạn bè của tôi luôn mang lại cho nhau tiếng cười, những lúc như vậy sự căng thẳng và cô đơn của tôi dường như tan biến, ít nhất là trong khoảng thời gian đó. Anh bạn John và tôi thường nói chuyện đùa về chính trị, cô bạn Anne thường hài hước về những vấn đề cá nhân, con gái của tôi với khiếu hài hước trong sáng luôn mang lại cho tôi những tiếng cười sảng khoái, chỉ cần nghe giọng nói của cậu cháu trai 3 tuổi cũng đủ làm tôi bật cười vui vẻ.
Theo báo cáo của trang Mayo Clinic, nụ cười có thể làm giảm căng thẳng ngắn hạn, mang lại lợi ích sức khỏe lâu dài và thậm chí có thể cải thiện hệ miễn dịch.
Vậy làm cách nào để chúng ta tìm thấy được thời điểm để vui vẻ để có thể cười khi những tin tức về đại dịch đa số là ảm đạm, bi quan?
Tìm tiếng cười trong đại dịch
Đầu tiên, hãy quan sát mọi người và sự kiện xung quanh chúng ta.
Tôi không thường xuyên đi siêu thị Walmart, nhưng tuần trước tôi cần một số mặt hàng thiết yếu không có trong thị trấn nên đã đến Walmart. Ở đó, tôi hỏi nhân viên bán hàng rằng: tôi có thể tìm thấy khăn giấy ở đâu? Cô ấy trả lời: “Nó ở khu vực Layaway”, tôi đi đến Layaway, nơi có 2 quý ông lớn tuổi đang lúi húi lấy khăn giấy và giấy vệ sinh. Tôi đã muốn phá lên cười với suy nghĩ chúng tôi thật sự đến để mua những thứ này sao? Nhưng cần cảm ơn họ vì đã phân chia và lấy đúng 2 cuộn giấy vệ sinh bốn gói, giới hạn số lượng cho mỗi khách hàng. Sự chào mừng khi đến cửa hàng lớn này, tôi phải trả thêm phí của 8 cuộn giấy là 1.2 USD hay 15 xu mỗi cuộn.
Tại Walmart, tôi chọn thêm đồ chơi, trò xếp chữ cho các cháu tôi ở Pennsylvania đang ở nhà buồn chán. Sau khi đóng gói đồ vào hộp. Tôi chèn thêm những tờ giấy báo để mọi thứ không bị xáo trộn, rồi nghĩ: “Không, cái này có thể làm giấy vệ sinh” Vì vậy, tôi cho chúng vào hộp đựng 4 cuộn giấy vệ sinh, và trên chặng đường về nhà tôi cứ mỉm cười mãi.
Một ví dụ khác là tại cửa hàng nhỏ ABC có khu vực bán hàng rộng khoảng 600m2 và có 3 lối đi trưng bày các sản phẩm rượu. Tuần trước tôi đến đó để tìm nhân viên bán hàng, anh ấy hướng dẫn đi theo những mũi tên chỉ đường được dán dưới sàn để đến khu vực đó. Mặc dù, tôi rất muốn bật cười, nhưng chỉ mỉm cười rồi cảm ơn anh ấy. Liệu tôi có phải là người duy nhất thấy sự cẩn thận thái quá đến hài hước này không?
Những chuyện hài hước trên mạng
Internet cung cấp các trang web với những câu chuyện hài hước gây cười. Chẳng hạn như trên Youtube có rất nhiều hài kịch và các diễn viên hài. Bọn trẻ đã xem diễn viên Abbott và Costello trong phim hài “Ai là người đầu tiên” chưa? Hay chúng đã từng xem Lucille ball và Desi Arnaz trong “Tôi yêu Lucy”? Trên mạng cũng có hàng tá video ngắn, chỉ cần tìm từ khóa: “Những chuyện cười hài hước dành cho trẻ em”, sẽ làm cho bọn trẻ bật cười sảng khoái. Còn bạn? Bạn đã từng xem các diễn viên hài như Jim Gaffigan, người đưa vào video cá nhân những thước phim hài về cuộc sống gia đình của ông?
Internet cũng có hàng loạt các pha thể thao gây cười dành cho mọi lứa tuổi. Bởi vì tôi đã ra điều cần phải làm cho năm mới là viết một bức thư cho hai cháu vào mỗi Chủ Nhật. (Tôi rất tệ trong việc giữ lời với những mục tiêu, nhưng công khai là một cách để kiểm soát lời hứa này). Mỗi lần gửi thư, tôi đều đưa thêm vài câu chuyện cười được tìm thấy trên mạng.
Tôi nghĩ, trong khoảng thời gian đầy căng thẳng và khó khăn này, các cháu của tôi cũng cần được cười thật nhiều.
Thậm chí còn có cả những trang web về “Chuyện cười mùa virus”.
Đây là một trong những câu chuyện đó: Dự đoán rằng, sẽ có một đợt bùng nổ trẻ sơ sinh trong vòng 9 tháng tới, và một ngày nào đó trong năm 2033, chúng ta sẽ chứng kiến sự bùng nổ của những “Thanh niên cách ly”.
Du ngoạn với văn học
Thư viện và nhà sách gần như đóng cửa, nhưng chúng ta vẫn có thể tìm thấy những câu chuyện và bài thơ hài hước trên mạng. Chỉ cần gõ “những câu chuyện hài hước” google sẽ cung cấp cho bạn rất nhiều câu chuyện dành cho các độ tuổi khác nhau. Internet cũng cung cấp các truyện kinh điển như “Tiền chuộc ngài tù trưởng da đỏ” (The Ransom of Red chief) của O. Henry, “Bí mật của Walter Mitty” (The Secret Life of Walter Mitty) của James Thurber, và nhiều chuyện khác nữa.
Thơ ca cũng có thể mang lại tiếng cười. Tác phẩm “Vụ hỏa táng Sam McGee” của Robert Service, bài thơ về bóng chày (Casey at the Bat) của Lawrence Thayer, dành cho trẻ nhỏ, giúp phá vỡ không khí ảm đạm xung quanh chúng ta. Tìm kiếm ”Những bài thơ hài hước” sẽ có nhiều kết quả dành cho mọi lứa tuổi.
Thời gian bên gia đình và bạn bè
Dịp đáng quý nhất để vui cười là khi ở cùng với những người thân thiết của chúng ta. Thời gian phong tỏa này là một cơ hội cho các thế hệ trước chia sẻ với con cháu mình về những câu chuyện thời trẻ, những câu chuyện vui hồi tưởng về quá trình trưởng thành. Bây giờ là lúc kể lại câu chuyện hồi 6 tuổi, bạn chạy trốn khỏi nhà và phải quay trở về vì một bầy lợn cản đường – những chú lợn bị xổng chuồng của một trang trại – (vâng, đó là câu chuyện của chính tôi). Hoặc một nam thiếu niên xuất hiện trên biển trong chiếc quần đùi ngắn với đôi tất dài màu đen và hình ảnh ấy mang lại rất nhiều tiếng cười cho bạn bè (vâng, lại là tôi đó).
Tiếng cười, sự hài hước và những mẩu chuyện vui giúp mọi người gắn kết lại với nhau, giảm bớt căng thẳng, và mang lại chút ánh nắng ấm áp trong thời điểm tăm tối này. Nhà văn Rafael Sabatini mở đầu cuốn tiểu thuyết (được xếp vào hàng kinh điển): “Kiếm sĩ không trái tim” với câu như sau: “Anh chào đời mang theo khiếu hài hước cùng cảm giác cả thế giới thật điên rồ”. Hiện tại thế giới đang trở nên điên cuồng, và tất cả chúng ta đều cần món quà kỳ diệu đó là tiếng cười.
Câu chuyện dưới đây hy vọng rằng sẽ mang lại cho bạn tiếng cười. Nếu bạn không hiểu, hãy thử đọc to lên.
Một người Anh, một người Pháp, một người Tây Ban Nha và một người Đức đang ở trong một đám đông xem một nghệ sĩ tung hứng. Nghệ sĩ thấy có vẻ như 4 người đàn ông đó khó nhìn thấy mình, vì vậy anh đứng trên một hộp gỗ lớn và hỏi: “Bây giờ các bạn có nhìn thấy tôi không?”, 4 người đồng thanh trả lời:
“Yes.”
“Oui.”
“Si.”
“Ja.”
Jeff Minick có bốn người con và một trung đội cháu đang phát triển. Trong 20 năm, ông đã dạy lịch sử, văn học và tiếng Latinh cho các cuộc hội thảo của học sinh giáo dục tại nhà ở Asheville, N.C. Hiện nay nay, ông sống và viết tại Front Royal, Va. Truy cập JeffMinick.com để theo dõi blog của ông. (ETV)