CÙNG CƯỜI VỚI NHAU: NHẦM LẪN
Cụ Tú Ngọc là người ai ai cũng kính trọng và nể vì. Cụ luôn luôn khiêm tốn và hòa nhã với mọi người. Tánh tình cụ lại cẩn thận và chu đáo, nhất là các công tác từ thiện trong Cộng Đồng, lúc nào cụ cũng hết lòng, hết sức lo toan chu đáo.
Một hôm, cùng một lúc, cụ nhận được hai tin báo:
*Tin thứ nhất: Mẹ một người bạn thân mất, thọ 75 tuổi.
*Tin thứ hai: Đám cưới một đứa cháu trai bà con gần.
Cả hai tin cử hành cùng một ngày.
Về nhà, cụ lấy ra hai bao thư, nắn nót từng chữ, từng dòng : chia vui cũng như chia buồn, luôn tiện lấy ra mỗi số tiền tương xứng bỏ vào mỗi bao. Xong, cụ bỏ mỗi bao vào mỗi túi riêng cho chắc ăn.
Đến ngày đó, buổi trưa cụ ăn mặc chỉnh tề, đi dự đám tang, buổi chiều chưng diện sang trọng, lịch lãm hơn, dự đám cưới, có món ngon vật lạ, lại sương sương vài ba lon, tối về ngủ một giấc, khỏe re.
Không ngờ, khi dự đám tang trước, luống cuống thế nào, cụ trao nhầm bao thư, nghĩa là đám tang cụ trao bao thư đám cưới, đám cưới cụ trao bao thư đám tang.
Một tuần lễ sau, lại cùng một lúc, cụ nhận hai lá thư:
-Thư thứ nhất: Cám ơn bạn, đã chúc cho Mẹ già tôi vui vầy duyên mới và Trăm Năm Hạnh Phúc!
-Thư thứ hai: Cám ơn Bác, đã chúc cho vợ chồng cháu sớm tiêu diêu nơi Miền Cực Lạc.
NGƯỜI TA THƯỜNG NÓI
*Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ!
LẠI NHẦM LẪN!
Một tờ báo kia rất đông độc giả. Báo ra hàng tuần, bán chạy như tôm tươi. Vì vậy, ngày thêm nhiều quảng cáo. Một buổi chiều, cùng một lúc, Tòa soạn nhận được hai quảng cáo. Mùng húm, nhất là quảng cáo nguyên trang và đăng dài hạn.
Hai quảng cáo như sau:
*Quảng cáo thứ nhất: một nhà hàng chuyên cho thuê áo cưới mới, tưng bừng khai trương.
*Quảng cáo thứ hai: Một Nhà Quàn do người Việt làm chủ, rầm rộ ra mằt, ân cần mời đón nhiều đồng hương chiếu cố… xuống hòm.
Về phía báo nhà ta, Nhân viên làm Art Work lật đật thế nào đó, ráp nhầm số phone của nhau. Nghĩa là số phone của nhà quàn nhầm qua nhà hàng chuyên cho thuê áo cưới; áo cưới lại sang Nhà Quàn!
Thế là chỉ vài ngày sau thôi, điện thoại gọi đến um sùm sùm:
-Các ông làm việc gì kỳ cục vậy? Nhà hàng đồ cưới chúng tôi đâu phải làm đám ma, mà nguồi ta gọi đến liên hồi vậy! Làm sao bây giờ đây?
-Này các ông, nhà quàn chúng tôi có cho thuê áo cưới bao giờ đâu, mà người ta réo gọi hoài hoài, bực cả mình!
Khỏi nói, các bạn cũng biết nhà báo nọ điên cái đầu như thế nào rồi!
Mùa Xuân Như Ý sưu tầm