Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 30/09/2023
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
Lửa Sống… Chênh Vênh
Ngọn lửa sống dẫu trần gian lặng gió
Lửa sống chông chênh khi nó đủ duyên sinh
Ở hay đi Lửa sống vẫn một mình
Ôm hiện tại chông chênh cùng qúa khứ
*
Mù tương lai không gian nào chất chứa
Gió nắng muôn đời ai giữ khỏi chông chênh
Lửa sống tịch nhiên cái bóng cứ chênh vênh
Chông chênh ấy nguồn Thiên Nhiên vốn dĩ.
Nguyên Khang
9/2023
************************
Còn Dư Giọt Sầu
Mưa Đông rả rích giọt sầu
Gió như gõ cửa đòi vào tâm tư
Gối mềm chăn ấm nguồn mơ
Thu trao tâm sự tình thơ, tình trường
*
Qua rồi sóng gió đoạn trường
Trút đi năm tháng đau thương chất chồng
Gió vào gỡ rối tơ lòng
Giọt sầu còn vướng nỗi lòng riêng tư
*
Ngày Thu vui với Tình Thơ
Đêm Đông gió gợi còn dư giọt sầu.
Trịnh Ngọc Thu
************************
BUỔI SÁNG QUA ĐỒI
Sóng vẫn gọi từ ngày anh xa biển
Bờ cát trôi cuốn mất tuổi tên mình
Một buổi sáng qua đồi nghe nước chảy
Cội thông già quên nhớ chuyện hồi sinh
*
Anh đứng lặng nhìn mây bay trên núi
Thương đời mình hơn nửa kiếp đi hoang
Từ dạo ấy rừng phương đông ngút cháy
Con sông nào từng nhánh nhỏ lang thang
*
Anh vẫn hát bài tình ca thuở đó
Trong những chiều rất lạnh thiếu quê hương
Và đôi lúc một mình đêm khuya vắng
Anh ngồi mơ tha thiết buổi lên đường
*
Người năm trước ra đi không trở lại
Người năm xưa ở lại biết về đâu
Trên bến cũ trăng thu vàng mấy độ
Ngọn đèn đêm tiếng nước vỗ chân cầu
*
Tuyết rơi rải trên đồi dăm đốm bạc
Anh nghe lòng thương tiếc tuổi hai mươi
Dẫu mai mốt có còn ngày trở lại
Tìm quê hương hay chỉ thấy quê người.
Trần Trung Đạo
************************
DÃ TRÀNG
Tự nhiên cho sóng vay tình
Cố công ngày tháng một mình khổ đau
Ta mày có khác gì nhau
Máu dồn tâm thất khác nào sóng đâu.
Mộc Lan
************************
Nỗi Buồn Bứt Rứt
Lướt Facebook đau lòng trắc trở
Chuyện Cộng Đồng xứ sở Melbourne
Xào đi xáo lại bung xung
Ngày dài tháng rộng nổ bùng “bắp rang”
*
Người chê trách điều sai vi phạm
Kẻ thanh minh việc đúng không sai
Riết rồi đi tới hại tai
“Gà cùng một mẹ” cứ hoài đá nhau!
*
Kẻ ngoài cuộc chen nhau xem đấu
“Chọc bánh xe” cào cấu góp vui
To mồm hò hét vỗ tay
Anh em cấu xé hăng say ra đòn
*
Nỗi buồn ấy lòng Ai bứt rứt?
Mẹ Việt Nam ruột đứt lòng đau!
Đám con Tỵ Nạn đấu nhau
Quên đi nỗi nhục Quốc Vọng tủi hờn?
*
Lời Nguyện xưa, Nguyện nuôi ý chí
Yên lòng Mẹ giữ vững niềm tin
Con đi giữ mãi con tim
Anh Em thủ túc đi tìm Tự Do
*
Nương nhau sống ấm no viễn xứ
Lòng Mẹ vui con Việt Rồng Tiên
Phất Cờ Vàng khắp mọi miền
Sống cho xứng đáng Con Tiên Cha Rồng!
*
Hãy bình tâm yêu thương buông xả
Nhìn lại mình đừng trách nhau chi
Lưu tình hòa khí lặng im
Sóng yên biển lặng trái tim thuận hòa.
*
Mong lắm thay!
“Lùi một bước trời cao biển rộng”…
Lão Tỵ
************************
THẢNH THƠI NƠI CÕI TẠM
Hãy trân quý những gì mình đang có
Để sau này chẳng phải tiếc nuối chi
Điều qua rồi hãy để nó qua đi
Đừng cố gắng níu ghì chuyện quá khứ.
*
Cuộc sống này mệt mỏi bao nhiêu thứ
Cứ tuỳ duyên đón hết thảy mọi điều
Đừng đắm chìm trong đau khổ cô liêu
Bởi sau cùng đều tan như bọt nước.
*
Cả lợi danh cả tình thâm có được
Chớp mắt rồi tất cả hoá hư không
Một sinh mệnh trong thế giới mênh mông
Khép mi lại là rời xa vĩnh viễn.
*
Ở bên kia hoàng tuyền ta tan biến
Là bên này khép cánh cửa nhân gian
Ngoảnh nhìn lại có kịp để trách than
Có kịp thấy những người ta yêu dấu.
*
Còn thân này trên thế gian nương náu
Cứ an nhiên đón nhận mỗi ngày trôi
Hà cớ gì cứ sống trong chơi vơi
Không để tâm thảnh thơi nơi cõi tạm.
*
Trao yêu thương và nhìn đời bình thản
Để an nhàn trong một kiếp nhân sinh
Đồng Ánh Liễu
************************
“Nhạc sĩ Vũ Thành An
đòi lại nhà từ thiện nuôi trẻ mồ côi
và người già cô đơn tại VN,
bất kể họ phải ra đường
Sự thật thế nào?
Bà con ai biết rõ câu chuyện
xin lên tiếng để mang lại công lý
cho những kẻ thiệt thòi trong xã hội…”
Tự Mình Trói Cột
Thói đời hư hỏng nhân tâm
Cho rồi đòi lại Từ Tâm đổi lòng
Khi yêu thương cả hai dòng
Ghét thì ghét cả tổ tông họ hàng
Giàu tiền tìm cách chơi sang
Kiếm danh thu lợi huênh hoang với đời
Giả nhân Đức cũng khối người
Tới khi lộ mặt thì đòi lại chơi!
Thói đời muôn sự hỡi ơi!
Trần gian bể khổ loài người gây ra.
Cho nên mới gọi Ta Bà
Tự mình trói cột cũng là đương nhiên.
Lão Thiện
************************
Vết Son Ghi Đậm Tình Trường
(Thân tặng người thương)
Trời xuân rực đỏ hoa đào
Bên nhau tâm tưởng ta trao nụ hồng
Người Tình ơi! Thương nhớ mong
Rạt rào sóng động tình nồng đắm say
*
Long lanh ánh mắt lệ cay
Gửi cho nhau hết mộng đầy đam mê
Xuân lòng trải nụ đào khuê
Giọt hồng rơi điểm lối về thân thương
*
Bồi hồi quyến rũ vấn vương
Vết son ghi đậm tình trường hương xuân.
TTT
************************