Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 26/09/2020
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
MELBOURNE RƯNG LỆ
Phiên bản tồi tệ vừa mở ra
cái bản nháp nhem nhuốc và khốn khổ
Melbourne giới nghiêm
thành phố đáng yêu biết mấy
đang rưng lệ.
*
Gió thổi trên những ngọn đèn ngơ ngác
những con đường bỗng chốc hoang vu
những quán shop im hơi
nhà nhà đóng cửa.
*
Những kẻ chưa hề nghe tiếng súng
chưa từng phiêu bạt
chưa hề đói khát, những kẻ đẻ bọc điều
bỗng chập chờn hốt hoảng
hành xử bạo quyền, vung tay quá trán.
*
Melbourne rưng lệ
cái phiên bản tồi tệ
lẻ ra chưa chạm tới Melbourne
chuyện chưa đến nỗi nào
Sao nhọc nhằn đến thế.
Lý Thừa Nghiệp
(4/8/2020)
************************
Giầu-Nghèo-Hạnh phúc!
Giàu-nghèo-hạnh phúc chi chi!
Mỹ từ dưới thế cái gì phân tranh?
Giàu tiền chưa phải là anh!
Nghèo lòng chưa hẳn là anh nghèo tiền
Có Tiền tưởng sướng như tiên!
Giàu lòng mới thực là Tiên cõi trần
Giầu-nghèo mà thiếu tình thân
Nghèo yêu thương mới là “dân” thực nghèo
A ha! vật chất bọt bèo
Tiền nhiều mà thiếu tình yêu vẫn “nghèo”
“Hạnh phúc” phải biết lái chèo
Tham-sân-si-hận “Phúc” treo bằng thừa
“Hạnh” chi! Chỉ biết sống bừa
Thì sao có “hạnh” mà đưa “phúc” vào?
Trần ai! Là chốn khổ lao
Biết mình phải sống cần lao với đời
Chào đời Ta khóc người cười
Lìa đời người khóc Ta cười Ta đi!
Hi! Hi! Hi! sống vậy thì…
Nguyên Khang
************************
LẺ BÓNG
Sớm mai thức dậy đón bình minh
Nghe chim ríu rít ở trên cành
Hương thoảng xa đưa mùi hoa sữa
Cành hồng e thẹn hé môi xinh.
Bất giác tôi buông tiếng thở dài
Nao buồn tìm mãi bóng hình ai
Từ những phương trời xa thăm thẳm
Chỉ còn sót lại cánh hoa bay.
Ngày ấy anh thường hay trêu tôi
“Người yêu anh đẹp tựa hoa khôi”
Em ngã vào lòng anh nũng nịu
“Ghét ghê! cứ ghẹo em mãi thôi”
Với tay ngắt lấy nhành lan tím
Hai đứa nguyện thề luôn có nhau
Hôn khẽ môi em cười chúm chím
Tiếng lòng thổn thức giữa trời sâu.
Một chiều nắng tắt ở bên sông
Trời xanh ghen ghét phận má hồng
Cướp mất anh về nơi vô định
Nước mắt tôi rơi chảy cạn dòng.
Đường về lẻ bóng một mình tôi
Thánh thót chuông chiều vọng xa xôi
Hoa tím ngày xưa giờ héo rũ
Khóc thầm dang dở mộng chung đôi.
KIM CHI
************************
Chuốc Rượu Trăng Ngà
Ngó lên dám hỏi chị Hằng Nga
Vui thú gì không giải Ngân Hà?
Riêng tớ nơi đây vui chén rượu
Bên thềm nghe tiếng nhạc đờn ca!
Trên ấy hẳn buồn im lìm quá
Chị có hiểu không nỗi lòng mà?
Ngày xưa Mạc Tử rao trăng bán
Duyên nay thơ chuốc rượu trăng ngà!…
Nguyên Khang
************************
Những Tối Cô Lẻ…Bài 1
(Tặng tác giả bài “Đêm cô Đơn” cùng người thương tôi)
Trời mưa nắng, nắng mưa mấy thủa?
Đời cô đơn, lẻ bóng mấy người?
Đêm ngày con tạo vần trôi
Loay hoay chỉ có mình tôi một hình
Đứng trước gương nhìn mình trong đó
Thấm thời gian rõ tỏ dung nhan
Không gian hạn hẹp ghế bàn
Đứng ngồi cô quạnh ngập tràn buồn vui
Ngó quanh quẩn hỏi lòng có tủi?
Nhìn loanh quanh bạn hữu đâu rồi?
Nồi cơm mấy chén đầy vơi?
Đĩa rau mấy ngọn chơi vơi lòng sầu?
Đêm đông lạnh dẫu giầu chăn ấm
Cõi tâm hồn vẫn thấm hồn đau
Màn buông gối chiếc lệ sầu
Đời như thiếu hụt nhịp cầu yêu thương
Nỗi vất vưởng nghiệp đời nặng gánh
Buồn cô đơn khó tránh tình duyên
Thuyền tình chới với sóng triền
Gió đông thổi mạnh xoáy miền bến nao?
TTT
************************
Mưa Buồn Nhớ Mẹ!
Mưa buồn nhớ Mẹ quá
Sấm chớp vang rền vang
Mẹ nằm im ngoài ấy
Nghe mưa tuôn nức nở
Trời mưa như những giọt sầu
Trời rầm sấm chớp như lời thở than
Thương cho Mẹ đã xa con
Biết bao nhung nhớ ngàn thương Mẹ hiền!…
Trịnh Ngọc Thu (Melbourne)
************************
Tiết Xuân
Tiết Xuân gọi nụ Anh Đào
Sương đêm lưu luyến lao xao cánh hồng
Bình minh trải ánh sáng trong
Hạt châu lóng lánh hương nồng ngát thơm
Gió lay rung giọt sương đơm
Tiếc thương rớt hạt xuống vườn cỏ xanh
Hoa đào rụng cánh mong manh
Nhớ sương vương vấn rời cành theo sương
Gió đông còn lạnh canh trường
Còn chưa nỡ bỏ, còn đương ngỡ ngàng
Cánh chim non chợt bay ngang
Dừng chân cất tiếng ngân vang giỡn đùa
Nhởn nhơ nhịp nhảy đong đưa
Vô tư chim hót xuân vừa chớm sang
Đón Xuân khoe sắc nhụy vàng
Ngàn hoa đua nở rộn ràng hương Xuân
Đứng bên thềm ngắm Xuân trần
Bỗng nhiên cảm thấy Tâm Thân bình hòa.
C.M.N (15 Sep)
************************