Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 25/02/2023
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn Thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn Thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
Một bông hồng tặng người dũng sĩ Ukraine
Có khu rừng, một ngày kia nắng hạn
Nhựa khô dần trên từng phiến lá im
Có con suối băng mình đi hối hả
Sợ đường dài nên vất vả ngược xuôi.
*
Đá có ngăn, cứ ào lên mà tiến
Núi có chia, lao thẳng xuống chân đèo
Dẫu con đường đầy chất ngất cheo leo
Suối vẫn tới vì suối là sự sống
*
Bên khe đá, có bông hồng nhỏ bé
Cố vươn người ra khỏi kẽ rêu xanh
Đứng nghiêng mình bên dòng nước uốn quanh
Cất tiếng nói vẻ vụng về trang trọng:
*
Suối của tôi, khi con người bái vọng
Trước bàn thờ, khi cất giọng tạ ơn
Thì bánh quà, hoa, trái ngát hương thơm
Người bầy biện chất chồng nhiều lễ vật
*
Riêng có tôi, dẫu lòng thành chất ngất
Chẳng có gì ngoài một chút hương hoa
Xin vui lòng đem tới những nơi xa
Xin nhận lấy tấm lòng nầy lễ vật
*
Ngày hôm nay trên nhiều miền trái đất
Như cỏ cây như sỏi đá âm thầm
Có bao người đang sống giữa tối tăm
Trời đất rộng hoang tàn đầy mộ chí
*
Như hạt bụi vật vờ đường thiên lý
Con ốc cũng mòn mỏi giữa vòng quay
Họ là gì? Trong suốt cuộc đổi thay
Khi đã mất cả đến quyền suy nghĩ…
*
Như thần thoại: có một người dũng sĩ
Được nữ thần trao ngọn lửa tự do
Tóc phai mầu, trán xếp những âu lo
Chàng vội vã đem đến miền băng giá
*
Để sưởi ấm trái tim người hóa đá
Để cùng đi soi bóng đến tương lai
Ngọn lửa này chẳng phải của riêng ai
Vì lửa ấy vốn hào quang thượng đế
*
Nhưng bóng tối tự muôn đời vẫn thế
Chẳng bao giờ tin cậy ở tự do?
Đường đạn bay gồng nặng những âu lo
Đã lao tới rít lên lời thù hận
*
Thế là hết giữa đêm dài bất tận
Những vì sao đã tắt giữa hư không
Con đường đi đầy đẫm vệt máu hồng
Nắng đã tắt cuối chân trời u tối
*
Nhưng không!
Nhiều dũng sĩ vẫn đứng lên
Họ đứng lên bởi một phép nhiệm màu
Bởi ý chí. Bởi quê hương. Trách nhiệm.
*
Người đứng lên như chưa hề ngã gục
Vâng
Người vẫn đứng lên
Vì người là sứ giả
Đường vạn lý dẫu muôn ngàn vất vả
Thông điệp này phải tới khắp muôn nơi…
Florida, Kiev hay Paris…
Người phải tới, vì lòng người hiểu rõ
Khi ngôn ngữ đã bị nhiều phản bội
Thì kiếp người như thể kiếp vô sinh
Khi tư tưởng đã tiến hành pháo kích
Thì ngục hình vây kín cõi Ukraina
*
Khi quyền sống bị đạn bom cày nát
Thì kẻ thù là ác quỷ nay, mai
Người đứng lên qua muôn vàn đổ vỡ
Mong hòa bình xích lại với tương lai.
Chúc Thanh
(Paris 06/02/2023)
************************
CHỢ ĐỜI
Kẻ bán người mua giữa chợ đời!
Dân thường lẳng lặng đứng nhìn chơi
Thằng khôn hiểm ác bày mưu lợi
Ả dại đành hanh nghĩ kế lời
Lũ mọt tha hồ moi phấn khởi
Bầy sâu thả sức đục tơi bời
Hiền nhân giữ đạo lòng vun xới
Thủ đoạn chi rồi cũng tắt hơi!
Trần Mạnh Đan
************************
CUỘC ĐỜI
Ta ngẫm ra cuộc đời đơn giản lắm
Trọn kiếp người chỉ hai chữ TỬ – SINH
HỢP và TAN gói gọn một chuyện tình
Và nhân thế là BUỒN – VUI cộng lại
*
Thăng rồi Trầm cuộc đời ai cũng trải
Cả kiếp người hữu hạn mấy mươi năm
Tĩnh hay động do cảm nhận từ Tâm
Lòng độ lượng khoan dung tâm ắt tịnh
*
Chuyện thế thời cũng lúc suy khi thịnh
Biết được rồi bình thản đón nhận thôi
Miễn ngày sau ngoảnh lại vẫn mỉm cười
Không hổ thẹn một thời ta nỗ lực
*
Mà dòng đời NGỌT ĐẮNG CAY TRONG ĐỤC
Đủ khen chê đố kỵ chuyện sang hèn
Thế mới là màu sắc đời tạo lên
Ai cũng trải! Ai mà không nếm trải?
*
Ta tạm hiểu nên giờ không mê mải
Sống đua chen tranh đấu mệt thân mình
Chữ tiền tài danh lợi chỉ hư vinh
Cầu mọi thứ ắt lòng thêm trĩu nặng
*
Thôi thì biết cuộc đời này hữu hạn
Không mong cầu vạn thứ kiếp nhân sinh
Đời chỉ mong có một tấm chân tình
Một chỗ tĩnh để tâm hồn nương náu
*
Chẳng thể quên lặng yên ta cất giấu
Điều qua rồi hãy để nó qua đi
Nếu mệt mỏi ta khép nhẹ đôi mi
Khi tỉnh lại vươn vai ta bước tiếp!
Đồng Ánh Liễu
************************
DẪN TÂM 2…
Tín hiệu truyền qua tiểu não bào
Yên Tùng lưỡng tuyến hợp hòa nhau
Làn Nhâm vận chuyển nguồn tâm thức
Mạch Đốc lưu hành ngưỡng khổ đau
Cảm xúc nên gìn … thôi xạc vỡ
Thần kinh ráng giữ … kẻo mê nhầu
Nung rèn khí lực bên cơ trí
Ngẫm thấy Trời kia quả nhiệm mầu …
Supa Long
22/02/14
************************
Nhân thấy kênh Youtuber kênh HTTPS//kontumquetoi.com có đăng chuyện dài về cái Ngày Thơ Hội nhà văn VN tổ chức tại Văn Miếu Hà Nội. Năm xưa.
Lão có thơ khen ngợi như sau:
Đêm ôm Vợ!….
“Đêm ôm vợ thấy lòng giật thót”
Hội nhà văn sáng bút tuyệt vời
Câu thơ được gửi lên trời
Như câu Sấm Trạng truyền lời hậu nhân
Năm Quý Mão tinh thần bắt chuột
Xuân Phúc lai đã vuột Phúc hồi
Đêm nằm ôm vợ Nguyệt Thu
Hoàng hôn “ngai đỏ” đã rời khỏi tay
Còn bao đứa đang cay bay chức
Đêm ôm vợ giật thót từng cơn
Hỏi rằng vợ có “Bôi Trơn”
Cửa Mình máu đỏ, thuyền trông, thuyền chờ?
Chức với vụ lập lờ sóng gió
Tô Lâm vòng cửa ngõ tính sao?
Nhà tù cái chốn nhà lao
Ôm Mèo che chở công lao…Cửa Mình!
Thời với thế thế thời phải vậy
Cái Thông Manh vốn hại thông minh
Không Ôm vợ chẳng có mình
Quan to chức lớn cũng từ đó ra!
Bác Hồ sống ở trong “Quần Chúng”
Đạo đức ghi đảng cũng phải theo
Ôm vợ cũng lắm gieo neo
Giàu sang bởi vợ, mất Kèo vì Ôm.
Lão Hiện Thực
************************
Nhân Ngày 08/03/2023
Ngày Vinh danh Phụ Nữ
Có Thơ Rằng:
Trai tài gái sắc đẹp đôi
Giờ này chỉ có mình tôi với bà
Trai tơ thì có lúc già
Gái non thì cũng thành bà ngang ông
Hôm nay phụ nỡ lập công
Đàn ông tôi phải lấy lòng bà thôi
Hoa bà không thích ỉ ôi!
Mỹ kim bà cũng đầy vơi từng chùm
Nụ hôn răng sún môi rum
Tóc tai bạc phếch tay run yếu sèo
Muốn tặng bà cố sức leo
Mà sao gối mỏi, của teo mất rồi
Than ôi! luyến tiếc của trời
Bà nên thương cảm một thời xuân xanh
Ngày xưa chửa có vinh danh
Tôi bà bình đẳng chẳng giành hơn thua
Bi giờ bày thói ganh đua
Thôi thì tôi cũng chịu thua với bà
Góp gom xu lẻ mua quà
Muốn gì được nấy thì bà hôn tui!…
Lão Khọm
************************
Nợ đời
Đời là thế! Thế đời là vậy
Nợ cuộc đời đầy rẫy đắng cay
Đời người hỏi sống bao ngày?
Thời gian dài ngắn cũng đầy oan khiên
*
Vòng sinh tử triền miên ai biết?
Sống khổ đau lão bệnh đều hay
Liệu ai cầm nắm trong tay?
Tiếng chuông báo tử biết ngày ra đi!
*
Đời là chốn thị phi tranh cướp
Cướp miếng ăn, đoạt tước công danh
Tỵ hiềm tham độc, lưu manh
Giầu sang, phú qúy đua ganh hơn người
*
Đời là vậy! Ai ngoài sóng gió?
Món nợ đời mở ngỏ đón ta
Nợ đời sống chốn ta bà
Khổ đau phải gánh, nợ là phải mang!
*
Trả nợ đời! Đừng màng sóng gió
Mở rộng tâm nở đóa thương yêu
Nợ đời dẫu nợ bao nhiêu!
Đại tình trang trải bấy nhiêu nợ đời.
Điền Ngô Hành Giả
************************
SƯƠNG TRỜI
Giọt sương lồng giọt lệ trời
Loang trên mắt ướt đọng nơi lá gầy.
Lá chìa noãn hứng đắng cay
Vươn trong nắng sớm lệ say thành dòng.
Triệu hạt sương một giọt lòng
Cũng tìm về đất hư không chốn này.
Giọt sương sẽ tan thành mây
Giọt lệ òa vỡ tháng ngày thương đau.
Mộc Lan
************************
Chuyện Ông-Bà
Nhóm Thơ Vui
Cảnh đời ai cũng phải già
Già rồi thì gọi là bà, là ông
Cảnh già lắm cảnh phiền lòng
Thơ vui góp nhặt chuyện ông, chuyện bà
Xin mời Thi Hữu tà tà
Thơ vui với cảnh chuyện bà, chuyện ông!
Vut Tan
*
Cháu ơi cháu hãy giấc nồng
Cho bà nằm với cả ông đêm này
Bà ơi chớ giả ngủ say
Để tôi lại phải hàng ngày đợi mong
Trẻ thì đủ cả bà ông
Già sang trông cháu để ông một mình
Bà ơi tôi chẳng thất tình
Mà sao cảm thấy là mình bơ vơ
Ngày nhớ đêm lại nằm mơ
Bà ơi có hiểu từng giờ đợi mong
Khát khao nổi sóng trong lòng
Chỉ muốn cháy bỏng mà không có bà.
Nguyễn Tiến Anh
*
Luật đời như vậy anh ơi
Ta đành chấp nhận biết làm sao hơn
Trẻ thì trận chiến xông pha
Trăm phát trăm trúng trăm tươi trăm hồng
Bây giờ con cháu đầy đàn
Cần đến bà ẫm bà chăm đêm ngày
Thế nên ông nhường cháu thôi
Đợi ngày chủ nhật trả bà cho ông
Một tuần ông có 2 ngày
Ông bà ân ái mặn nồng như ai.
Kkkk 🙂
Hoàng Luyến
************************