Vườn Thơ NQ: Tuần lễ 24/07/2020
NGUYÊN KHANG PHỤ TRÁCH
“Vườn thơ Nhân Quyền là nơi gặp gỡ những rung cảm chân tình của Thơ, là nơi ghi lại những nét đẹp của những Tâm Hồn biết yêu thương tha nhân, cuộc đời và quê hương Việt Nam, là mảnh vườn thơ để các thi nhân gieo trồng, gửi gắm tâm tình của mình qua ý thơ với những áng thơ tuyệt mỹ tới Độc giả bốn phương. Vườn thơ Nhân Quyền mong được đón nhận những bông hoa hiếm qúy của các thi sĩ khắp nơi…”.
Thơ xin gửi về địa chỉ Email: [email protected]
Mob: 0468 567 836
************************
Buồn Vui Một Nét!
Người vui chưa hẳn là vui
Ta buồn chưa hẳn là Ta đã buồn
Buồn vui thực dã vô thường
Vui trên sân khấu, sầu buông hạ màn
Buồn vui là nghiệp Ta mang
Chào đời Ta khóc, người mừng đón Ta
Trớ trêu con tạo vốn là
Buồn vui con tạo cũng là Ta thôi
Khi sanh Ta khóc người cười
Tử ly người khóc, Ta cười hồi Quy
Thôi thì thôi cũng chỉ vì
Buồn vui khúc nhạc nhịp ghi hành trình
Tử sanh cũng chỉ một mình
Kiếp Tằm nhả hết tơ tình duyên sanh.
Vuttan
************************
Cái Học Ngày Nay chẳng ích gì!
Cái học ngày nay đảng chẳng cần
Học chi cho lắm chỉ hại thân
Vốn là kiến thức hay chống đối
Làm quan chỉ tuyển đám ngu dân
Cái học ngày nay chẳng ích gì
Chỉ thêm rắc rối việc thực thi
Chính sách đề ra đâu cần thức
Chỉ cần nghị gật cúi đầu đi
Cái học ngày nay chẳng thiết chi
Có tiền tiến sĩ lắm bằng ghi
Kiến thức làm chi thêm nhức óc
Bằng rởm, có chức lắm thằng qùy
Cái học ngày nay khó kiếm tiền
Không học có tiền vẫn là tiên
Có “dù” nhiều mánh là tăng thọ
Chức quyền tăng tiến lắm tiền quyên.
3D
************************
Công Bằng!
Sự đời đòi hỏi công bằng
Người làm ra luật công bằng phải theo
Nhưng tình người cứ cheo leo
Nên công bằng chẳng đi theo công bằng
Tham sân si cứ lằng nhằng
Ăn sâu bám rễ cứ giăng bủa hoài
Ganh đua ghen ghét dài dài
Kim tiền, danh vọng tranh tài chen đua
Chuyện thành kẻ được người thua
Công bằng chẳng hóa ra đùa nhau chơi
Cho nên người phải hỏi Trời
Công bằng có thực trên đời này không?
Mõ Luật
************************
Mình!…
Chữ “Mình” thân thiết làm sao!
Vợ mình, mình gọi ý nào yêu hơn
Bạn thân: “Minh-tớ” có hồn
“Mình ơi!” anh gọi yêu thương nhường nào
Ái ân thống khoái lên cao
“Anh thương mình lắm” hồn xao xuyến hồn
Những khi ta giận, em hờn
“Mình xin lỗi nhé!” bồn chồn tâm tư
Tiếng “Mình”, tiếng Việt khôn chừ!
Văn phong, văn hóa ngôn từ Việt Nam
Hỏi ai! Ai hỏi thế gian?
Chữ “Mình” liệu có luận bàn nghĩa văn?
Mình ơi! Mình chớ băn khoăn
Ta-Mình tuy một riêng phần là hai
Tuy hai mà một chung vai
Dựng xây hạnh phúc tương lai vững bền
Nhắn rằng dân Việt chớ nên
Tự quyền thay đổi hoại nền văn hoa
Hiểu sâu ý nghĩa “Mình-Ta”
Chớ dùng loạn xạ mà ra dốt đần!
Nguyên Khang
06/01/2017
************************
Nhớ Cốm Vòng
Phảng phất mùi hương cốm thoảng bay
Giữa cuối mùa thu gió heo may
Cho tôi quay lại ngày xưa đó
Đuổi bướm cầu ao dạ khát khao
Lúa nếp đồng quê chín ửng mầu
Tôi cùng bạn nhỏ tuốt thật mau
Bắc nồi rang cốm thơm lừng xóm
Hít mãi mùi hương cốm thật lâu
Đã bốn mươi năm nhớ cốm Vòng
Bôn ba khắp chốn vẫn tay không
Ước mong trời đất qua cơn bĩ
Quay lại làng xưa thỏa ước mong.
Nguyễn Thiệu
************************
Gà Trống Tự Tôn
(Tự vinh danh)
Tự vinh danh, Ta xưng Gà Trống
Sống kiếp đời chẳng giống một ai
Hỏi rằng có mấy ai tài
Bằng Ta cất tiếng gọi hoài bình minh?
Chức lớn lắm Thiên Đình ban phát
Vầng Thái Dương Ta phát lệnh ra
Khi nghe tiếng gáy vang xa
Ánh Dương mới thức tỏa tòa hửng đông.
Thiên hạ nghe tiếng Gà Trống gáy
Tỏ vui mừng thức dậy mần ăn
Người thì vãi thóc trung thành
Kẻ thì nhốn nháo tự hành việc riêng
Đám Gà Mái khoe nghiêng mào đỏ
Lóa mắt nhìn bộ dáng của Ta
Le te tranh chỗ gần xa
Nàng nào cũng muốn trao Ta ái tình.
Ta chững chạc nghiêng mình khoe mẽ
Lượn một vòng tản rẽ đám đông
Nàng nào vừa mắt, vừa lòng
Là Ta nhảy đạp lòng vòng mấy em
Ban ân huệ tứ bề thỏa đáng
Lên ngôi trên tận nóc nhà cao
Hứng đời cất tiếng nôn nao
Trời xanh có mấy ai nào như Ta?
“Đạp” miễn phí nàng già, nàng trẻ
Chẳng vướng lòng tình ái riêng ai
Đám con, đám cháu hàng dài
Nhìn Ta ngưỡng mộ nhân tài anh minh
Kiếp súc sinh, nghĩ mình thấp kém
Tưởng loài người được chiếm ngôi trên
Khi nhìn mấy đấng bề trên
Chủ nhân tuy thế kém hên hơn mình.
Mấy đực rựa nhân tình thế thái
Sợ mấy nường “gà Mái” dạ thưa
Mấy chàng thân độc te tua
Dẫu thèm tình ái, e chưa dám gần
Không như Ta, đâu cần nịnh bợ
Chẳng ga-lăng mấy mợ Mái Tơ
Nếu cần Ta gáy Ó! O!..
Thiếu gì Mái Ghẹ hiến cho thỏa lòng.
Sống kiếp sống, không cần kiếm sống
Được người nuôi mượt cánh bộ lông
Suốt đời quanh quẩn lông nhông
Buồn lòng thì đạp Mái trong, Mái ngoài
Ngẫm cũng sướng thân trai mượt cánh
Nghễu nghện đời ai sánh bằng Ta
Sống thì thanh thản vào ra
Nếu như trọn kiếp người ta bê thờ.
Được tắm rửa nằm trơ trên đĩa
Được ngắm em Mái Ghẹ khỏa thân
Được người cung cúc vái lần
Được hương nhang khói, được gần Phật Tiên
Sống đã sướng, chết hiền thỏa kiếp
Cả cuộc đời cống hiến vị thân
Nên Ta đáng được vinh danh
Nhà nhà tôn đặt Ta trên nóc nhà.
Ha!Ha!Ha!..Gà Trống là Ta.
16/06/2014
Gà Trống Tu giả
************************